"沛公自是真天子" 诗句出自明代诗人陈琏《十台怀古 其五 戏马台》
《十台怀古 其五 戏马台》 拼音标注
shí tái huái gǔ qí wǔ xì mǎ tái
zhòng tóng zhàng jiàn dōng fāng lái,
bà qì yù yā péng chéng cūi。
yī wū cùi duō zhǐ rú cǐ,
rì sī fēi kòng yóu gāo tái。
jí gǔ zhuàng zhōng kuā chǐ mǐ,
wǔ sè lóng wén wàng zhōng qǐ。
yīn líng shī dào kōng zì shāng,
bù jiàn dāng shí qiān wàn qí。
dōng chéng jué zhàn xīn yóu xióng,
cǎo mù cǎn cǎn shēng bēi fēng。
pèi gōng zì shì zhēn tiān zǐ,
kàn qú bǎi zhàn tú jǐng sǐ。
《十台怀古 其五 戏马台》 作者简介
(1370—1454)明广东东莞人,字廷器,别号琴轩。洪武二十三年举人,入国子监。选为桂林教授。严条约,以身作则。永乐间历许州、扬州知府,升四川按察使,豪吏奸胥,悉加严惩。宣德初为南京国子祭酒。正统初任南京礼部侍郎。致仕。在乡逢黄萧养起义,建镇压制御之策。博通经史,以文学知名于时,文词典重,著作最多,词翰清雅。有《罗浮志》、《琴轩集》、《归田稿》等。