“纵离别”这段文字出自哪里?

上一句:堪爱芳怀淡雅

“纵离别”出自宋代诗人柳永的诗句: 《满庭芳·茉莉花》

下一句:未肯衔愁

mǎn tíng fāng · mò lì huā
huán pèi qīng yī,
yíng yíng sù yè,
lín fēng wú xiàn qīng yōu。
chū chén biāo gé,
hé yuè zùi wēn róu。
kān ài fāng huái dàn yǎ,
zòng lí bié,
wèi kěn xián chóu。
jìn chén shǔi,
duō qíng huà zuò,
bēi dǐ àn xiāng líu。
níng móu,
yóu jì dé,
líng huā jìng lǐ,
lv̀ bìn shāo tóu。
shèng bīng xuě cōng míng,
zhī jǐ shúi qíu ?
fù yù shī xīn cháng xì,
tīng gǔ yùn,
yī qū xiāng chóu。
gē shēng yuǎn,
yú xiāng rào zhěn,
chūi mèng xià yáng zhōu 。

柳永

柳永,(约987年—约1053年)北宋著名词人,婉约派代表人物。汉族,崇安(今福建武夷山)人,原名三变,字景庄,后改名永,字耆卿,排行第七,又称柳七。宋仁宗朝进士,官至屯田员外郎,故世称柳屯田。他自称“奉旨填词柳三变”,以毕生精力作词,并以“白衣卿相”自诩。其词多描绘城市风光和歌妓生活,尤长于抒写羁旅行役之情,创作慢词独多。铺叙刻画,情景交融,语言通俗,音律谐婉,在当时流传极其广泛,人称“凡有井水饮处,皆能歌柳词”,婉约派最具代表性的人物之一,对宋词的发展有重大影响,代表作 《雨霖铃》《八声甘州》。

Processed in 0.371384 Second , 253 querys.