yǔ shěn shǐ jūn fēng yǔ bó hé qiáo yè bàn shǐ jūn xiān fā yú yán lù zhūi xún bù jí fù shī jiàn huái
xiāng féng yì xī lù,
jiāo shēn nán bié lí。
shì qiáo tóng shǔi bó,
fēng yǔ dú hé zhī。
jiāng hēi yī fān méi,
yè hán gū mèng chí。
xiān zōng wú chù mì,
tūi zhěn yì qī qí。
(?—1560)明浙江山阴人,家居南京,字鸣轩,一字九皋,号海樵,一作海鹤,又作水樵生。嘉靖四年举人,袭其祖军功,官绍兴卫百户,非素志,因弃官称山人。自少时即博览奇帙名帖。曾得奇病,乃自学为医,七年而愈。工诗善画,水墨花草最为超绝。有《海樵先生集》、《越海亭诗集》。