"尊祠重饩羊" 诗句出自唐代诗人柳宗元《弘农公以硕德伟材屈于诬枉左官…谨献诗五十韵以毕微志》
知命儒为贵,时中圣所臧。
处心齐宠辱,遇物任行藏。
关识新安地,封传临晋乡。
挺生推豹蔚,遐步仰龙骧。
干有千寻竦,精闻百炼钢。
茂功期舜禹,高韵状羲黄。
足逸诗书囿,锋摇翰墨场。
雅歌张仲德,颂祝鲁侯昌。
宪府初腾价,神州转耀铓。
右言盈简策,左辖备条纲。
响切晨趋佩,烟浓近侍香。
司仪六礼洽,论将七兵扬。
合乐来仪凤,尊祠重饩羊。
卿材优柱石,公器擅岩廊。
峻节临衡峤,和风满豫章。
人归父母育,郡得股肱良。
细故谁留念,烦言肯过防。
璧非真盗客,金有误持郎。
龟虎休前寄,貂蝉冠旧行。
训刑方命吕,理剧复推张。
直用明销恶,还将道胜刚。
敬逾齐国社,恩比召南棠。
希怨犹逢怒,多容竞忤强。
火炎侵琬琰,鹰击谬鸾凰。
刻木终难对,焚芝未改芳。
远迁逾桂岭,中徙滞馀杭。
顾土虽怀赵,知天讵畏匡。
论嫌齐物诞,骚爱远游伤。
丽泽周群品,重明照万方。
斗间收紫气,台上挂清光。
福为深仁集,妖从盛德禳。
秦民啼畎亩,周士舞康庄。
采绶还垂艾,华簪更截肪。
高居迁鼎邑,遥傅好书王。
碧树环金谷,丹霞映上阳。
留欢唱容与,要醉对清凉。
故友仍同里,常僚每合堂。
渊龙过许劭,冰鲤吊王祥。
玉漏天门静,铜驼御路荒。
涧瀍秋潋滟,嵩少暮微茫。
遵渚徒云乐,冲天自不遑。
降神终入辅,种德会明扬。
独弃伧人国,难窥夫子墙。
通家殊孔李,旧好即潘杨。
世议排张挚,时情弃仲翔。
不言缧绁枉,徒恨纆徽长。
贾赋愁单阏,邹书怯大梁。
炯心那自是,昭世懒佯狂。
鸣玉机全息,怀沙事不忘。
恋恩何敢死,垂泪对清湘。
hóng nóng gōng yǐ shuò dé wěi cái qū yú wú wǎng zuǒ guān … jǐn xiàn shī wǔ shí yùn yǐ bì wēi zhì
zhī mìng rú wèi gùi,
shí zhōng shèng suǒ zāng。
chù xīn qí chǒng rǔ,
yù wù rèn xíng cáng。
guān shì xīn ān dì,
fēng chuán lín jìn xiāng。
tǐng shēng tūi bào wèi,
xiá bù yǎng lóng xiāng。
gān yǒu qiān xún sǒng,
jīng wén bǎi liàn gāng。
mào gōng qī shùn yǔ,
gāo yùn zhuàng xī huáng。
zú yì shī shū yòu,
fēng yáo hàn mò cháng。
yǎ gē zhāng zhòng dé,
sòng zhù lǔ hóu chāng。
xiàn fǔ chū téng jià,
shén zhōu zhuǎn yào máng。
yòu yán yíng jiǎn cè,
zuǒ xiá bèi tiáo gāng。
xiǎng qiē chén qū pèi,
yān nóng jìn shì xiāng。
sī yí lìu lǐ qià,
lùn jiāng qī bīng yáng。
hé lè lái yí fèng,
zūn cí zhòng xì yáng。
qīng cái yōu zhù shí,
gōng qì shàn yán láng。
jùn jié lín héng jiào,
hé fēng mǎn yù zhāng。
rén gūi fù mǔ yù,
jùn dé gǔ gōng liáng。
xì gù shúi líu niàn,
fán yán kěn guò fáng。
bì fēi zhēn dào kè,
jīn yǒu wù chí láng。
gūi hǔ xīu qián jì,
diāo chán guān jìu xíng。
xùn xíng fāng mìng lv̌,
lǐ jù fù tūi zhāng。
zhí yòng míng xiāo è,
huán jiāng dào shèng gāng。
jìng yú qí guó shè,
ēn bǐ zhào nán táng。
xī yuàn yóu féng nù,
duō róng jìng wǔ qiáng。
huǒ yán qīn wǎn yǎn,
yīng jí mìu luán huáng。
kè mù zhōng nán dùi,
fén zhī wèi gǎi fāng。
yuǎn qiān yú gùi líng,
zhōng xǐ zhì yú háng。
gù tǔ sūi huái zhào,
zhī tiān jù wèi kuāng。
lùn xián qí wù dàn,
sāo ài yuǎn yóu shāng。
lì zé zhōu qún pǐn,
zhòng míng zhào wàn fāng。
dǒu jiān shōu zǐ qì,
tái shàng guà qīng guāng。
fú wèi shēn rén jí,
yāo cóng shèng dé ráng。
qín mín tí quǎn mǔ,
zhōu shì wǔ kāng zhuāng。
cǎi shòu huán chúi ài,
huá zān gèng jié fáng。
gāo jū qiān dǐng yì,
yáo fù hǎo shū wáng。
bì shù huán jīn gǔ,
dān xiá yìng shàng yáng。
líu huān chàng róng yǔ,
yào zùi dùi qīng liáng。
gù yǒu réng tóng lǐ,
cháng liáo měi hé táng。
yuān lóng guò xǔ shào,
bīng lǐ diào wáng xiáng。
yù lòu tiān mén jìng,
tóng tuó yù lù huāng。
jiàn chán qīu liàn yàn,
sōng shǎo mù wēi máng。
zūn zhǔ tú yún lè,
chōng tiān zì bù huáng。
jiàng shén zhōng rù fǔ,
zhǒng dé hùi míng yáng。
dú qì cāng rén guó,
nán kūi fū zǐ qiáng。
tōng jiā shū kǒng lǐ,
jìu hǎo jí pān yáng。
shì yì pái zhāng zhì,
shí qíng qì zhòng xiáng。
bù yán léi xiè wǎng,
tú hèn mò hūi cháng。
jiǎ fù chóu dān è,
zōu shū qiè dà liáng。
jiǒng xīn nà zì shì,
zhāo shì lǎn yáng kuáng。
míng yù jī quán xī,
huái shā shì bù wàng。
liàn ēn hé gǎn sǐ,
chúi lèi dùi qīng xiāng。
柳宗元(773年-819年),字子厚,唐代河东(今山西运城)人,杰出诗人、哲学家、儒学家乃至成就卓著的政治家,唐宋八大家之一。著名作品有《永州八记》等六百多篇文章,经后人辑为三十卷,名为《柳河东集》。因为他是河东人,人称柳河东,又因终于柳州刺史任上,又称柳柳州。柳宗元与韩愈同为中唐古文运动的领导人物,并称“韩柳”。在中国文化史上,其诗、文成就均极为杰出,可谓一时难分轩轾。