“幸能宽斧锧”这段文字出自哪里?

上一句:狼心更伏辜

“幸能宽斧锧”出自元代诗人陈孚的诗句: 《安南即事》

下一句:犹自恋泥涂

"幸能宽斧锧" 诗句出自元代诗人陈孚《安南即事》

圣德天无外恩光烛海隅
遂颁南越诏载命北门儒
万里秋持节千军夜执殳
前驱严弩矢后爨拥樵苏
眷彼交州域初为汉氏区
楼船征既克徵侧叛还诛
五代颓王纽诸方裂霸图
遂令风气隔顿觉版章殊
丁琏前猖獗黎桓后觊觎
一朝陈业构八叶李宗徂
下俗浇浮甚中华礼乐无
讳嫌讹氏阮托制僭称孤
祭祀宗祊绝婚姻族属污
尊卑双跣足老幼一圆颅
陟峤轻于鹿泅波疾似凫
斜钩青缯帽曲领黑罗襦
语笑堂前燕趋鎗屋上乌
抵鸦身偃豕罗我背拳狐
寺号千龄陋州名万劫愚
笙箫围丑妓牢醴祀淫巫
国尉青盘护军掫白梃驱
阅条亲狱讼明字掌机枢
勃窣官中客鬅鬙座上奴
台章中赞纠邑赋大僚输
吏榷槟榔税人收安息租
黄金刑莫赎紫盖律难踰
安化桥危矣明灵阁岌乎
曲歌叹时世乐奏入皇都
龙蕊常穿壁蒌藤不离盂
玳簪穿短发虫纽刻顽肤
有室皆穿窦无床不尚炉
星华舟作市花福水为郛
突兀山分腊汪茫浪注泸
鼠关林翳密狼塞涧萦纡
士燮祠将压高骈塔未芜
铁船波影见铜柱土痕枯
墟落多施榻颠崖屡改途
千艘商斥卤四穫粒膏腴
短短桑苗圃丛丛竹刺衢
牛蕉垂似剑龙荔缀如珠
宝斝罗鹦鹉名香屑鹧鸪
揭旌图鬼像击柝聚兵徒
鼻饮如瓴甋头飞似辘轳
蚺皮为鼓击虾鬣作筇扶
家必烹蛇虺人能幻虎貙
鱼鳞檐粲瓦鹊尾海浮桴
水弩含沙掷山㺑出穴粗
鳄鱼鸣霹雳蜃气吐浮屠
寓县伤分阻生灵困毒痡
舞阶犹未格折简岂能呼
大社初传祃辕门合受俘
貔貅微偃戢蛇豕偶逃逋
天已殂渠恶民犹奉僭雏
势如纯据陇政以皓亡吴
凤札重宣令狼心更伏辜
幸能宽斧锧犹自恋泥涂
献颂尊天子腾章遣大夫
象鞮言可订蠹册事非诬
功欲收边徼威须仗庙谟
沐薰陈此什礼部小臣孚

ān nán jí shì
shèng dé tiān wú wài,
ēn guāng zhú hǎi yú。
sùi bān nán yuè zhào,
zài mìng běi mén rú。
wàn lǐ qīu chí jié,
qiān jūn yè zhí shū。
qián qū yán nǔ shǐ,
hòu cuàn yǒng qiáo sū。
juàn bǐ jiāo zhōu yù,
chū wèi hàn shì qū。
lóu chuán zhēng jì kè,
zhēng cè pàn huán zhū。
wǔ dài túi wáng nǐu,
zhū fāng liè bà tú。
sùi lìng fēng qì gé,
dùn jué bǎn zhāng shū。
dīng lián qián chāng jué,
lí huán hòu jì yú。
yī zhāo chén yè gōu,
bā yè lǐ zōng cú。
xià sú jiāo fú shén,
zhōng huá lǐ lè wú。
hùi xián é shì ruǎn,
tuō zhì jiàn chēng gū。
jì sì zōng bēng jué,
hūn yīn zú shǔ wū。
zūn bēi shuāng xiǎn zú,
lǎo yòu yī yuán lú。
zhì jiào qīng yú lù,
qíu bō jí sì fú。
xié gōu qīng zēng mào,
qū lǐng hēi luō rú。
yǔ xiào táng qián yàn,
qū qiāng wū shàng wū。
dǐ yā shēn yǎn shǐ,
luō wǒ bèi quán hú。
sì hào qiān líng lòu,
zhōu míng wàn jié yú。
shēng xiāo wéi chǒu jì,
láo lǐ sì yín wū。
guó wèi qīng pán hù,
jūn zōu bái tǐng qū。
yuè tiáo qīn yù sòng,
míng zì zhǎng jī shū。
bó sù guān zhōng kè,
péng sēng zuò shàng nú。
tái zhāng zhōng zàn jīu,
yì fù dà liáo shū。
lì què bīn láng shùi,
rén shōu ān xī zū。
huáng jīn xíng mò shú,
zǐ gài lv̀ nán yú。
ān huà qiáo wēi yǐ,
míng líng gé jí hū。
qū gē tàn shí shì,
lè zòu rù huáng dū。
lóng rǔi cháng chuān bì,
lóu téng bù lí yú。
dài zān chuān duǎn fā,
chóng nǐu kè wán fū。
yǒu shì jiē chuān dòu,
wú chuáng bù shàng lú。
xīng huá zhōu zuò shì,
huā fú shǔi wèi fú。
tū wù shān fēn là,
wāng máng làng zhù lú。
shǔ guān lín yì mì,
láng sāi jiàn yíng yū。
shì xiè cí jiāng yā,
gāo pián tǎ wèi wú。
tiě chuán bō yǐng jiàn,
tóng zhù tǔ hén kū。
xū luò duō shī tà,
diān yá lv̌ gǎi tú。
qiān sāo shāng chì lǔ,
sì huò lì gāo yú。
duǎn duǎn sāng miáo pǔ,
cóng cóng zhú cì qú。
níu jiāo chúi sì jiàn,
lóng lì zhùi rú zhū。
bǎo jiǎ luō yīng wǔ,
míng xiāng xiè zhè gū。
jiē jīng tú gǔi xiàng,
jí tuò jù bīng tú。
bí yǐn rú líng dì,
tóu fēi sì lù lú。
rán pí wèi gǔ jí,
xiā liè zuò qióng fú。
jiā bì pēng shé hǔi,
rén néng huàn hǔ chū。
yú lín yán càn wǎ,
què wěi hǎi fú fú。
shǔi nǔ hán shā zhí,
shān cán chū xué cū。
è yú míng pī lì,
shèn qì tǔ fú tú。
yù xiàn shāng fēn zǔ,
shēng líng kùn dú pū。
wǔ jiē yóu wèi gé,
zhé jiǎn qǐ néng hū。
dà shè chū chuán mà,
yuán mén hé shòu fú。
pí xīu wēi yǎn jí,
shé shǐ ǒu táo bū。
tiān yǐ cú qú è,
mín yóu fèng jiàn chú。
shì rú chún jù lǒng,
zhèng yǐ hào wáng wú。
fèng zhá zhòng xuān lìng,
láng xīn gèng fú gū。
xìng néng kuān fǔ zhì,
yóu zì liàn ní tú。
xiàn sòng zūn tiān zǐ,
téng zhāng qiǎn dà fū。
xiàng dī yán kě dìng,
dù cè shì fēi wú。
gōng yù shōu biān jiào,
wēi xū zhàng miào mó。
mù xūn chén cǐ shí,
lǐ bù xiǎo chén fú。

陈孚

陈孚(1259 — 1309)元代学者。字刚中,号勿庵,浙江临海县太平乡石唐里(今白水洋镇松里)人。至元年间,上《大一统赋》,后讲学于河南上蔡书院,为山长,曾任国史院编修、礼部郎中,官至天台路总管府治中。诗文不事雕琢,纪行诗多描摹风土人情,七言古体诗最出色,著有《观光集》、《交州集》等。

Processed in 0.355189 Second , 221 querys.