táo shè luò chéng,gōng hé dān wēng lì bù yuán chàng,bìng zhù sòng cí 、 yù chí liǎng xiān shēng huá dàn qí yī
sāng zǐ duō xián dá,
qún gōng xīng tè háo。
pǐn tí zūn yuè dàn,
tán diàn shèng fēng sāo。
yǒu jiǎo chūn gūi sòng,
wú xīn chū xiào táo。
jiāng gān xiāng cǎo hòu,
xì shè yòu wú cáo。
字念慈,又字砚莳,元钰子,弱冠应童子试,以古学受知长沙王益吾宗师,取阖属第一,补诸生,名噪庠序。中年幕游各行省,晚年旋里,设帐祝氏怡园,结陶社。平生最工吟咏,惟性极疏懒,不甚属笔,偶有所作,亦不甚爱惜,以故存稿颇不多,识者憾之。