“春风蹋遥能断肠”这段文字出自哪里?

上一句:轻裾利屣列名倡

“春风蹋遥能断肠”出自宋代诗人王安石的诗句: 《送程公辟守洪州》

下一句:平湖湾坞烟渺茫

sòng chéng gōng pì shǒu hóng zhōu
huà chuán chā zhì yáo qīu guāng,
míng náo chuán gǔ shǔi yáng yáng。
yù zhāng tài shǒu wú jùn láng,
xíng zhǐ dǒu níu xiān guò xiāng。
xiāng rén chū shú háng jǐu jiāng,
páo gūi kuài yú chūi dào liáng。
qiàn tóu féi dà líng yāo cháng,
jiào chóu xuān hū zuò mǎn chuáng。
guài jūn sān nián yù jù táng,
yòu qū chuán mǎ dēng tài xíng。
yīng máo tuō jǐn gūi dà liáng,
fān rán chū zǒu tiān nán jiāng。
jǐu jiāng zuǒ tóu gòng yǔ xīn,
yáng lán chūi piāo hào wú páng。
lǎo jiāo xì shǔi fēng zhù kuáng,
pán huá hū chè qiān zhàng qiáng。
jūn wén cǐ yǔ bēi kǎi kāng,
yíng lì nǎi qián chí yī shāng。
bǐ zhōu lì xuǎn duō jùn liáng,
zhèn fǔ shí yǒu zhū hóu wáng。
fú tiān gāo gé zhū niǎo xiáng,
xī shān pán rào lín liè cāng。
xià shì chéng qiàn zhēn jīn tāng,
xióng lóu jié wū yù xiāng wàng。
zhōng hù shàng yǒu qiān jīn cáng,
piāo tián zhǒng háng chū ráng ráng。
chén tán zhū xī zá wàn shāng,
dà zhōu rú shān qǐ yá qiáng,
shū xiè jiāo guǎng líu jīng yáng。
qīng jū lì xǐ liè míng chàng,
chūn fēng tà yáo néng duàn cháng。
píng hú wān wù yān miǎo máng,
shù shí zhēn guài huā cǎo xiāng。
yōu chù wǎng wǎng wén shēng huáng,
dì líng rén xìu gǔ suǒ zāng。
shèng bīng kě shǐ jǐu kě cháng,
shí zhōu jiāng lì súi dī áng,
tán xiào zhǐ hūi húi yǔ yáng。
fēi jūn cái gāo lì fāng gāng,
qǐ dé kuà yǒu cǐ yī fāng,
wú wèi tīng kè yù zhān cháng。
shǐ jūn xiè lì qù zhì zhuāng,
wǒ xíng lè yǐ wèi qú yāng 。

王安石

王安石(1021年12月18日-1086年5月21日),字介甫,号半山,谥文,封荆国公。世人又称王荆公。汉族,北宋抚州临川人(今江西省抚州市临川区邓家巷人),中国北宋著名政治家、思想家、文学家、改革家,唐宋八大家之一。欧阳修称赞王安石:“翰林风月三千首,吏部文章二百年。老去自怜心尚在,后来谁与子争先。”传世文集有《王临川集》、《临川集拾遗》等。其诗文各体兼擅,词虽不多,但亦擅长,且有名作《桂枝香》等。而王荆公最得世人哄传之诗句莫过于《泊船瓜洲》中的“春风又绿江南岸,明月何时照我还。”

Processed in 0.134904 Second , 221 querys.