“从容与笑语”这段文字出自哪里?

上一句:往往在丘壑

“从容与笑语”出自宋代诗人王安石的诗句: 《送李宣叔倅漳州》

下一句:岂不慰寂寞

sòng lǐ xuān shū cùi zhāng zhōu
mǐn shān dào zhāng qióng,
dì yǔ nán yuè cuò。
shān chuān yù wù dú,
zhàng lì chūn dōng zuò。
huāng máo chuān zhú xián,
bì yú yǒu chéng guō。
jū rén tè xiān shǎo,
shì jǐng yí xiāo suǒ。
yě huā kāi wú shí,
mán jǐu chí kě zhuó。
qióng nián bù zhí kè,
shúi yǔ fēn bēi sháo。
zhāo tíng shàng hè jùn,
lěi luǒ chōng tái gé。
jūn néng xǐ jié xíng,
wén yì yòu gāi bó。
chāo rán wàn lǐ qù,
shì zhě wèi bù lè。
yú wén jūn zǐ jū,
zì kě jìu mín mò。
gǒu néng yù wài wù,
dé dì wú měi è。
sì wén zùi nán fāng,
běi kè jīn wù yào。
lín lù huàn fēng qì,
shòu shé diāo dú chóng。
rú zhāng yóu jìn zhōu,
qì lěng yòu xiāo shuò。
zhēn zú hǎi wù wèi,
qí hòu bù wèi bó。
zhāng jǔ mǎ jiǎ zhù,
gù yǐ qīng yáng lào。
jiāo huáng lì zǐ dān,
yòu shèng zhā lí zuò。
féng yī bǐ duō shì,
wǎng wǎng zài qīu hè。
cóng róng yǔ xiào yǔ,
qǐ bù wèi jì mò。
tài shǒu hǎo shāng yǒng,
jiā bīn yìng zài mù。
xiǎng jí yǒu xīn shī,
líu chuán zhì jīng luò 。

王安石

王安石(1021年12月18日-1086年5月21日),字介甫,号半山,谥文,封荆国公。世人又称王荆公。汉族,北宋抚州临川人(今江西省抚州市临川区邓家巷人),中国北宋著名政治家、思想家、文学家、改革家,唐宋八大家之一。欧阳修称赞王安石:“翰林风月三千首,吏部文章二百年。老去自怜心尚在,后来谁与子争先。”传世文集有《王临川集》、《临川集拾遗》等。其诗文各体兼擅,词虽不多,但亦擅长,且有名作《桂枝香》等。而王荆公最得世人哄传之诗句莫过于《泊船瓜洲》中的“春风又绿江南岸,明月何时照我还。”

Processed in 0.204181 Second , 221 querys.