"故人惯识" 诗句出自清代诗人陈洵《新雁过妆楼 得晦闻书,怅然赋答》
《新雁过妆楼 得晦闻书,怅然赋答》 拼音标注
xīn yàn guò zhuāng lóu dé hùi wén shū,chàng rán fù dá
yù hé luō náng。
hóng xiāng xiǎo 、 xiāng lián dù sǔn chūn zhuāng。
wǎn jīn lán cǐ,
xīu zhào yī shǔi hūn huáng。
juàn yǎn xī fēng shúi zùi niàn,
dòng yíng dài yǔ nòng shū guāng。
lèi xiāo cáng。
gù rén guàn shì,
yān guò zhòng yáng。
huá táng dāng shí sòng kè,
yuàn bèi chuāng àn zhú,
bù zhào húi cháng。
sùi hán shēn shì,
gē wài luò yàn qīng shuāng。
fāng zūn zì yín zì qì,
rèn chí zhé 、 huā qián jīn lv̌ cháng。
xiāng lián jí,
suàn zhǐ chú tóng guǎn,
shúi yǔ dōng láng。
《新雁过妆楼 得晦闻书,怅然赋答》 作者简介
陈洵(1871—1942),字述叔,别号海绡,是广东江门市潮连芝山人(前属新会县潮连乡),生于清朝同治十年(1871年) 。少有才思,聪慧非凡,尤好填词。光绪间曾补南海县学生员。后客游江西十余年,风尘仆仆,蹇滞殊甚。返回广州之后为童子师,设馆于广州西关,以舌耕糊口,生活穷窘。辛亥(1911年)革命后,受到新潮流的影响,思想有所变化,是年在广州加入南国诗社。晚岁教授广州中山大学。