"夜迥磬声移" 诗句出自唐代诗人常达《山居八咏》
身闲依祖寺,志僻性多慵。
少室遗真旨,层楼起暮钟。
啜茶思好水,对月数诸峰。
有问山中趣,庭前是古松。
晚望虚庭物,心心见祖情。
烟开分岳色,雨雾减泉声。
远树猿长啸,层岩日乍明。
更堪论的意,林下笋新生。
一室尘埃外,翛然祗么常。
睡来开寝帐,钟动下禅床。
溪浸山光冷,秋凋木叶黄。
时提祖师意,欹石看斜阳。
西来真祖意,只在见闻中。
寒雁一声过,疏林几叶空。
心闲怜水石,身老怯霜风。
为报参玄者,山山月色同。
真性寂无机,尘尘祖佛师。
日明庭砌暖,霜苦药苗衰。
汲水和烟酌,栽松带雪移。
好听玄旨处,猿啸岭南枝。
古寺凭栏危,时闻举妙机。
庭空月色净,夜迥磬声移。
漏转寒更急,灯残冷焰微。
太虚同万象,相谓话玄微。
胡僧论的旨,物物唱圆成。
疏柳春来翠,幽窗日渐明。
禅心清石室,蝶翅覆花英。
好听谈玄处,乔松鹤数声。
祖祖唯心旨,春融日正长。
霜轻莎草绿,风细药苗香。
月满真如净,花开觉树芳。
庭前莺啭处,时听语圆常。
《山居八咏》 拼音标注
shān jū bā yǒng
shēn xián yī zǔ sì,
zhì pì xìng duō yōng。
shǎo shì yí zhēn zhǐ,
céng lóu qǐ mù zhōng。
chuò chá sī hǎo shǔi,
dùi yuè shù zhū fēng。
yǒu wèn shān zhōng qù,
tíng qián shì gǔ sōng。
wǎn wàng xū tíng wù,
xīn xīn jiàn zǔ qíng。
yān kāi fēn yuè sè,
yǔ wù jiǎn quán shēng。
yuǎn shù yuán cháng xiào,
céng yán rì zhà míng。
gèng kān lùn de yì,
lín xià sǔn xīn shēng。
yī shì chén āi wài,
xiāo rán zhī yāo cháng。
shùi lái kāi qǐn zhàng,
zhōng dòng xià shàn chuáng。
xī jìn shān guāng lěng,
qīu diāo mù yè huáng。
shí tí zǔ shī yì,
yī shí kàn xié yáng。
xī lái zhēn zǔ yì,
zhǐ zài jiàn wén zhōng。
hán yàn yī shēng guò,
shū lín jī yè kōng。
xīn xián lián shǔi shí,
shēn lǎo qiè shuāng fēng。
wèi bào cān xuán zhě,
shān shān yuè sè tóng。
zhēn xìng jì wú jī,
chén chén zǔ fó shī。
rì míng tíng qì nuǎn,
shuāng kǔ yào miáo shuāi。
jí shǔi hé yān zhuó,
zāi sōng dài xuě yí。
hǎo tīng xuán zhǐ chù,
yuán xiào líng nán zhī。
gǔ sì píng lán wēi,
shí wén jǔ miào jī。
tíng kōng yuè sè jìng,
yè jiǒng qìng shēng yí。
lòu zhuǎn hán gèng jí,
dēng cán lěng yàn wēi。
tài xū tóng wàn xiàng,
xiāng wèi huà xuán wēi。
hú sēng lùn de zhǐ,
wù wù chàng yuán chéng。
shū lǐu chūn lái cùi,
yōu chuāng rì jiàn míng。
shàn xīn qīng shí shì,
dié chì fù huā yīng。
hǎo tīng tán xuán chù,
qiáo sōng hè shù shēng。
zǔ zǔ wéi xīn zhǐ,
chūn róng rì zhèng cháng。
shuāng qīng shā cǎo lv̀,
fēng xì yào miáo xiāng。
yuè mǎn zhēn rú jìng,
huā kāi jué shù fāng。
tíng qián yīng zhuàn chù,
shí tīng yǔ yuán cháng。