"缕飞并孤鹜" 诗句出自清代诗人曹贞吉《疏影 咏落照遥和钱舍人》
《疏影 咏落照遥和钱舍人》 拼音标注
shū yǐng yǒng luò zhào yáo hé qián shè rén
xié yáng yù xià。
xué xī líu ruò shǔi,
rú diàn qīng xiè。
wèi miǎn duō qíng,
nòng yǐng cāng rán,
húi guāng gèng liàn tíng xiè。
míng xiá jī lv̌ shuāng tiān chì,
yǎn yìng zuò 、 jiāng shān tú huà。
zùi liāo rén 、 wū jìu dān fēng,
cháng shì jiè tā shēng jià。
yī yuē huáng hūn jìn yǐ,
lv̌ fēi bìng gū mù,
qīu sè xiāo sǎ。
mò xiàng lóu tóu,
zhuàn dé chóu rén,
yī dì mí lí shēng pà。
píng wú shuāi cǎo qī liáng chù,
yǒu duō shǎo 、 mù yún gūi mǎ。
qiàn kāi yuán 、 xiǎo lǐ jiāng jūn,
hǎi àn duàn hóng miáo xiě。
《疏影 咏落照遥和钱舍人》 作者简介
曹贞吉(1634~1698) 清代著名诗词家。字升六,又字升阶、迪清,号实庵,安丘县城东关(今属山东省)人。曹申吉之兄。康熙三年进士,官至礼部郎中,以疾辞湖广学政,归里卒。嗜书,工诗文,与嘉善诗人曹尔堪并称为“南北二曹”,词尤有名,被誉为清初词坛上“最为大雅”的词家。