"曾带故人荒陇" 诗句出自清代诗人曹贞吉《望远行 咏延陵季子剑》
《望远行 咏延陵季子剑》 拼音标注
wàng yuǎn xíng yǒng yán líng jì zǐ jiàn
hán xīng àn dàn,
qīng tóng sè 、 chū xiá liáng fēi fēng yǔ。
lóng lín sān chǐ,
hǔ qì qiān nián,
páng fó jīng líng kān yǔ。
jì dé dāng shí,
céng dài gù rén huāng lǒng,
cǐ dào yú jīn rú tǔ。
yì shén guāng 、 zhòng jiàn guān cháng chǔ chǔ。
bīn lv̌。
míng pèi zhōng yuán lì pìn,
shí jiě shì 、 cùn xīn xiāng xǔ。
húi shǒu sū tái,
yú cháng hū qǐ,
sàn luàn cháng pī wú shù。
shì diào yào lí fén cǎo,
zhī yí cháo shǔi,
yī yáng yīng xióng nán sù。
dùi zhōu lái jūn zǐ,
ēn chóu wàng fǒu。
《望远行 咏延陵季子剑》 作者简介
曹贞吉(1634~1698) 清代著名诗词家。字升六,又字升阶、迪清,号实庵,安丘县城东关(今属山东省)人。曹申吉之兄。康熙三年进士,官至礼部郎中,以疾辞湖广学政,归里卒。嗜书,工诗文,与嘉善诗人曹尔堪并称为“南北二曹”,词尤有名,被誉为清初词坛上“最为大雅”的词家。