"君臣谊自高" 诗句出自明代诗人曹于汴《癸亥冬得告西还途次漫赋 其一》
《癸亥冬得告西还途次漫赋 其一》 拼音标注
gǔi hài dōng dé gào xī huán tú cì màn fù qí yī
zuó sùi cháng ān lái,
jīn sùi xī shān qù。
dào páng xiāng bì nì,
lái wǎng yī hé jù。
xīu tú lv̌ zhěn hán,
bào kè jiāo yuán jù。
qǐ bù gǎn jūn ēn,
quǎn quǎn bù kě zhù。
jūn chén yí zì gāo,
xíng cáng bié yǒu jù。
píng jiāng chí chí xíng,
liáo yǐ dá wú yù。
《癸亥冬得告西还途次漫赋 其一》 作者简介
曹于汴,字自梁,一字贞予,解州安邑(今山西省运城市)人。明代万历二十年(公元1592年)进士。以淮安推官徵授刑科左、右给事中,转吏科给事中,遇事敢言。擢太常少卿。光宗时,转大理少卿。熹宗立,迁左佥都御史,佐赵南星主京察,进吏部右侍郎。力抉善类,为魏忠贤所斥。崇祯初,拜左都御史,振顿宪规。他平生制行高洁,风节凛然。荆著有《仰节堂集》十四卷,与《共发编》均《四库总目》并传于世。崇祯七年(1634年)卒,年77岁。赠太子太保。