"谁信道、本来无物" 诗句出自宋代诗人王安石《雨霖铃·孜孜矻矻》
《雨霖铃·孜孜矻矻》 拼音标注
yǔ lín líng · zī zī kù kù
zī zī kù kù。
xiàng wú míng lǐ 、 qiáng zuò kē kū。
fú míng fú lì hé jì,
kān líu liàn chù,
kū húi cāng cù。
xìng yǒu míng kōng miào jué,
kě dàn zhǐ chāo chū。
yuán dǐ shì 、 pāo le quán cháo,
rèn yī fú òu zuò yíng bó。
běn yuán zì xìng tiān zhēn fó。
zhǐ xiē xiē 、 wàng xiǎng zhōng mái méi。
tān tā yǎn huā yáng yàn,
shúi xìn dào 、 běn lái wú wù。
yī dàn máng rán,
zhōng bèi yán luō lǎo zǐ xiāng qū。
biàn zòng yǒu 、 qiān zhǒng jī chóu,
zěn miǎn yī táng tū。
《雨霖铃·孜孜矻矻》 作者简介
王安石(1021年12月18日-1086年5月21日),字介甫,号半山,谥文,封荆国公。世人又称王荆公。汉族,北宋抚州临川人(今江西省抚州市临川区邓家巷人),中国北宋著名政治家、思想家、文学家、改革家,唐宋八大家之一。欧阳修称赞王安石:“翰林风月三千首,吏部文章二百年。老去自怜心尚在,后来谁与子争先。”传世文集有《王临川集》、《临川集拾遗》等。其诗文各体兼擅,词虽不多,但亦擅长,且有名作《桂枝香》等。而王荆公最得世人哄传之诗句莫过于《泊船瓜洲》中的“春风又绿江南岸,明月何时照我还。”