"狂言高唱动天阙" 诗句出自清代诗人曹家达《昏夜上轮舶,北风猎猎,随潮声上下,俯仰时局,悄焉有陆沈之惧,作放歌一章》
hūn yè shàng lún bó,běi fēng liè liè,súi cháo shēng shàng xià,fǔ yǎng shí jú,qiǎo yān yǒu lù shěn zhī jù,zuò fàng gē yī zhāng
shēng bù yòng,
zùi luò dōng hǎi qí cháng jīng,
miǎo yān yī sù fú shēng qīng。
huāng jiāng yuè hēi běi fēng jǐn,
xīng huǒ gú luò chūn cháo shēng。
fēi lián féng yí liǎng bù ràng,
wù dì yī hē shān wèi qīng。
bǎi chuān hū xī bì wàn qiào,
tiān lài dì lài bìng xiāng yào。
súi shēn bǎo qì yā bù jiǎn,
gū jiàn héng fēi chū xiá xiào。
shū shēng è è qīng shí xián,
dù jiāng jí jí bēi yīng tián。
kuáng yán gāo chàng dòng tiān què,
bù zuò qīu chán míng kě lián。
jūn bù jiàn,
tiě jiàn tóng lún biàn sùi gǔ,
yí fēn zhuó luàn tài hé yǔ。
bù xù dōng rén zhù yòu kōng,
sùi bì pín réng zuò yuàn fǔ。
yuàn chéng tiě jiǎ líng cāng míng,
zé yán yè dào dān yú tíng。
ān dé zhōng yuán xī qún fèi,
gūi lái cháng yī jūn shān qīng。
曹家达,字颖甫、尹甫,号鹏南,别号拙巢老人。江苏江阴人。光绪二十一年(1895年)中孝廉(举人),后入南菁书院,研究经书及诗文。废科举后,他深入研读《伤寒论》、《金匮要略》,二年后取得应手而愈的疗效。以此益信经方之验。