"所至会有期" 诗句出自清代诗人曹家达《果园于春前四日来书久不作答为赋寄怀二章 其一》
guǒ yuán yú chūn qián sì rì lái shū jǐu bù zuò dá wèi fù jì huái èr zhāng qí yī
gūi yàn dài qīng yáng,
suǒ zhì hùi yǒu qī。
jiāng yú fù dōng hǎi,
chí sù ān kě zhī。
rén xīn fēi yú yàn,
zú zú rú biāo chí。
wǒ yǒu yī fēng shū,
kè sùi jì lái wéi。
gù rén rì yǐ yuǎn,
shū zhōng bù jǐn cí。
jiè wèi píng shēng huān,
gè dào cháng xiāng sī。
piāo fēng zǔ zhōng tú,
yú yàn fù hé wèi。
曹家达,字颖甫、尹甫,号鹏南,别号拙巢老人。江苏江阴人。光绪二十一年(1895年)中孝廉(举人),后入南菁书院,研究经书及诗文。废科举后,他深入研读《伤寒论》、《金匮要略》,二年后取得应手而愈的疗效。以此益信经方之验。