"漫天飘泊雨初晴" 诗句出自清代诗人曹家达《落花次沈石田韵五首 其四》
《落花次沈石田韵五首 其四》 拼音标注
luò huā cì shěn shí tián yùn wǔ shǒu qí sì
màn tiān piāo bó yǔ chū qíng,
shòu jǐn fēng qíng bǎi gǎn shēng。
liáo sāi dāng nián chúi lǎo bié,
cháng ān sān yuè lì rén xíng。
rěn pāo nóng yàn gōng chī dié,
xián huà qī liáng shèng xiǎo yīng。
èr shí sì fān róng yì guò,
bìn sī lǎo dǎo zùi fēn míng。
《落花次沈石田韵五首 其四》 作者简介
曹家达,字颖甫、尹甫,号鹏南,别号拙巢老人。江苏江阴人。光绪二十一年(1895年)中孝廉(举人),后入南菁书院,研究经书及诗文。废科举后,他深入研读《伤寒论》、《金匮要略》,二年后取得应手而愈的疗效。以此益信经方之验。