bā yuè shí sì rì shàng chē huán jiāng yīn tú zhōng zuò yòu qī jué èr shǒu qí èr
chuān tú jìng fù sòng gūi shuāng,
yě sè qī mí bàn yǎn chuāng。
shǔi cǎo huà ní hóng liǎo shòu,
fēi lái hán dié bù chéng shuāng。
曹家达,字颖甫、尹甫,号鹏南,别号拙巢老人。江苏江阴人。光绪二十一年(1895年)中孝廉(举人),后入南菁书院,研究经书及诗文。废科举后,他深入研读《伤寒论》、《金匮要略》,二年后取得应手而愈的疗效。以此益信经方之验。