"姣姣桃李花" 诗句出自清代诗人曹家达《四时田园杂兴四首 其一》
《四时田园杂兴四首 其一》 拼音标注
sì shí tián yuán zá xīng sì shǒu qí yī
dōng fēng fàn qíng hé,
mò shàng fāng chén fēi。
jiāo jiāo táo lǐ huā,
shí zhì shēng guāng hūi。
sù mài dòng zhāo yān,
cǎo lù yì wèi xī。
nóng rén shì chūn chóu,
hé chú chū chái fēi。
sāng tiáo cán fù kuāng,
huáng niǎo súi rén fēi。
bǎi wù xī yáng chūn,
lǎn guān dàn wàng gūi。
huán píng zūn jǐu zhōng,
kūi cǐ zào huà jī。
《四时田园杂兴四首 其一》 作者简介
曹家达,字颖甫、尹甫,号鹏南,别号拙巢老人。江苏江阴人。光绪二十一年(1895年)中孝廉(举人),后入南菁书院,研究经书及诗文。废科举后,他深入研读《伤寒论》、《金匮要略》,二年后取得应手而愈的疗效。以此益信经方之验。