"叹曰为改岁" 诗句出自清代诗人曹尔堪《沁园春 其五 尔斐见和用韵再酬》
《沁园春 其五 尔斐见和用韵再酬》 拼音标注
qìn yuán chūn qí wǔ ěr fěi jiàn hé yòng yùn zài chóu
píng dòng zhī hán,
yǒng hé tiāo dēng,
yè hǒu kuáng fēng。
tàn yuē wèi gǎi sùi,
sān xīng zài lǐu,
wǒ lái zì bèi,
líng yǔ qí méng。
bái qià táo míng,
lv̀ suō chúi diào,
wǔ zǐ táng nán jiǎo lǐ dōng。
xióng xīn zài,
jì shè diāo méi yǔ,
shàng gǔ yún zhōng。
shí nián qī jū zhī cóng。
níu mǎ zǒu,
xīu chèn tài shǐ gōng。
xiǎng sū qīng jiào dǐ,
wǎng huán wéi yàn,
guǎn níng mò shàng,
fù wěi jiē lóng。
qiān zhé liáng hún,
kāi mó lǎo yǎn,
bié shù xún huā shàng kě tóng。
xiāo cán lì,
kàn gù yuán bào sài,
zàn gé yóu qióng。
《沁园春 其五 尔斐见和用韵再酬》 作者简介
曹尔堪,清(1617---1679)字子顾,号顾庵,浙江嘉兴籍,华亭(今上海市松江)人。顺治九年(1652)进士。博学多闻,工诗,为柳州词派盟主,尔堪善作艳词,多是宴饮狎妓之作。与宋琬、沈荃、施闰章、王士禄、王士祯、汪琬、程可则并称为“海内八大家”或“清八大诗家”。善书、画,不轻授人,故罕流传。卒年六十三。有《南溪词》二百三十余首传世。