"隐约笙璈空际落" 诗句出自清代诗人曹尔堪《金缕曲 其五 酬方虎、古直见和,给柬季深、毂梁,五用前韵》
jīn lv̌ qū qí wǔ chóu fāng hǔ 、 gǔ zhí jiàn hé,gěi jiǎn jì shēn 、 gǔ liáng,wǔ yòng qián yùn
tiān wài qīng xiá juàn。
xī fāng chén 、 cuō tuó hún sì,
nv̌ ér chí qiǎn。
tùn què fēng huáng liáng dié shùi,
xiǎo jìng tì hén cháng xuàn。
xīn xù xué 、 wú niáng sāo chóng。
yōu qì hǎi táng nián lù bái。
duàn cháng rén 、 àn qì cán hóng qiǎn。
jiǎo pà zhòng,
shī nán zhǎn。
yuǎn shān qīng xù luó wén xiǎn。
wàng líng yún 、 shān hú zuò wǎng,
fú sī yìng biǎn。
yǐn yuē shēng áo kōng jì luò,
jìng lǐ xiān jiā fèi quǎn。
bēi shì lù 、 huáng chén bù miǎn。
wáng càn lóu tóu mó sùi yuè。
zǒu cháng yáng,
jiè mǎ xún huán diǎn。
yàn shì xuě 、 bīng cái jiǎn。
曹尔堪,清(1617---1679)字子顾,号顾庵,浙江嘉兴籍,华亭(今上海市松江)人。顺治九年(1652)进士。博学多闻,工诗,为柳州词派盟主,尔堪善作艳词,多是宴饮狎妓之作。与宋琬、沈荃、施闰章、王士禄、王士祯、汪琬、程可则并称为“海内八大家”或“清八大诗家”。善书、画,不轻授人,故罕流传。卒年六十三。有《南溪词》二百三十余首传世。