"万事都抛沉醉耳" 诗句出自清代诗人曹尔堪《金缕曲 其四 客次咏怀,柬快庵,绎堂,亦庵,眉山诸同馆》
jīn lv̌ qū qí sì kè cì yǒng huái , jiǎn kuài ān , yì táng , yì ān , méi shān zhū tóng guǎn
chóu kuàng jiāo xīn juàn。
xiàn yīng xióng,
gāo huái shèng dé,
yún huán sàn qiǎn。
shì dào yù gōu xié shàng kàn,
yě cǎo yān mí liǎng xuàn。
fēi bù jǐn,
yín cán jīn chóng。
měng kě húi tóu kān yī xiào,
jì rú sēng,
xīu shuō zhōng qíng qiǎn。
dān bèi yè,
zì kāi zhǎn。
shàn dēng biàn bù wēi ér xiǎn。
shì hé shū,
shén nóng qí bó,
jiàng ér tuó biǎn。
duǎn fā shù jīng yú lǎo bìng,
nán guài yuè shā bái quǎn。
qíu bàng hē,
yě jiào ráo miǎn。
wàn shì dū pāo chén zùi ěr,
jiě yāo yú,
máng xiàng yí cáo diǎn。
luán hé duàn,
bù xū jiǎn。
曹尔堪,清(1617---1679)字子顾,号顾庵,浙江嘉兴籍,华亭(今上海市松江)人。顺治九年(1652)进士。博学多闻,工诗,为柳州词派盟主,尔堪善作艳词,多是宴饮狎妓之作。与宋琬、沈荃、施闰章、王士禄、王士祯、汪琬、程可则并称为“海内八大家”或“清八大诗家”。善书、画,不轻授人,故罕流传。卒年六十三。有《南溪词》二百三十余首传世。