"横吹二竖" 诗句出自清代诗人曹尔堪《金缕曲 其二 雪客病起,访之,兼怀其尊人栎园侍郎,再用前韵》
jīn lv̌ qū qí èr xuě kè bìng qǐ , fǎng zhī , jiān huái qí zūn rén lì yuán shì láng , zài yòng qián yùn
lián é xiā xū juàn。
jiè qīu fēng,
héng chūi èr shù,
wèi jūn yìng qiǎn。
bìng hòu qīng yín zhī gèng miào,
yàn xiá mò huā chū xuàn。
liáng làn màn,
bīng wán huǒ chóng。
mèng rù huá xū ān lè guó,
huàn tóng yóu,
gòng tà péng lái qiǎn。
dōng hǎi shì,
huà tú zhǎn。
xǐng lái hū diàn gé wēi xiǎn。
zuò xié hūi,
jīng yíng yào guǒ,
qíu lú wèn biǎn。
xià shè chéng biān qī jiào liè,
yáo zhǐ xī tái míng quǎn。
qīn wèi lǎo,
yī guān fāng miǎn。
mǐn jiào héng gē fēng hòu jìng,
chàng ráo gē,
zhū lù róng fén diǎn。
táng zài fǒu,
wù qīng jiǎn。
曹尔堪,清(1617---1679)字子顾,号顾庵,浙江嘉兴籍,华亭(今上海市松江)人。顺治九年(1652)进士。博学多闻,工诗,为柳州词派盟主,尔堪善作艳词,多是宴饮狎妓之作。与宋琬、沈荃、施闰章、王士禄、王士祯、汪琬、程可则并称为“海内八大家”或“清八大诗家”。善书、画,不轻授人,故罕流传。卒年六十三。有《南溪词》二百三十余首传世。