"贴岸交垂青楝" 诗句出自清代诗人曹尔堪《水调歌头 其一 野园即景》
《水调歌头 其一 野园即景》 拼音标注
shǔi diào gē tóu qí yī yě yuán jí jǐng
jiǎn pì cí chéng shì,
nǔ lì dào dōng gāo。
chén xuān bù gǎn rù ěr 、 fēng rì jìng héng máo。
bàng wū xīn zhēng hóng shì,
tiē àn jiāo chúi qīng liàn,
nuǎn xù shàng lín shāo。
zhǔ zhàng shēng wēi xiǎng,
yǒu kè dào mén qiāo。
jí wèi qiáng,
shū zuò zhěn,
pǒ qīng gāo。
súi xīn zì yǒu lè shì 、 ēn yuàn děng hóng máo。
gāo dà wáng jiā tái xiè,
wǎn zhuǎn xiè gōng sī zhú,
jīn rì jǐn péng hāo。
yǐn jǐu zāi huā wài,
hé wù shǐ shén láo。
《水调歌头 其一 野园即景》 作者简介
曹尔堪,清(1617---1679)字子顾,号顾庵,浙江嘉兴籍,华亭(今上海市松江)人。顺治九年(1652)进士。博学多闻,工诗,为柳州词派盟主,尔堪善作艳词,多是宴饮狎妓之作。与宋琬、沈荃、施闰章、王士禄、王士祯、汪琬、程可则并称为“海内八大家”或“清八大诗家”。善书、画,不轻授人,故罕流传。卒年六十三。有《南溪词》二百三十余首传世。