"刁斗静" 诗句出自宋代诗人蔡挺《喜迁莺·霜天秋晓》
《喜迁莺·霜天秋晓》 拼音标注
xǐ qiān yīng · shuāng tiān qīu xiǎo
shuāng tiān qīu xiǎo,
zhèng zǐ sāi gù lěi,
huáng yún shuāi cǎo。
hàn mǎ sī fēng,
biān hóng jiào yuè,
lǒng shàng tiě yī hán zǎo。
jiàn gē qí qū bēi zhuàng,
jǐn dào jūn ēn xū bào。
sāi yuán lè,
jǐn gāo jiān jǐn lǐng,
shān xī nián shǎo。
tán xiào。
diāo dǒu jìng,
fēng huǒ yī bǎ,
shí sòng píng ān hào。
shèng zhǔ yōu biān,
wēi huái xiá yuǎn,
jiāo lǔ shàng kuān tiān tǎo。
sùi huá xiàng wǎn chóu sī,
shúi niàn yù guān rén lǎo ?
tài píng yě,
qiě huān yú,
mò xī jīn zūn pín dǎo。
《喜迁莺·霜天秋晓》 作者简介
蔡挺(1014-1079)字子政,宋城(今河南商丘)人。景祐元年(1034)进士,官至直龙图阁,知庆州,屡拒西夏犯边。神宗即位,加天章阁待制,知渭州。治军有方,甲兵整习,常若寇至。熙宋五年(1072),拜枢密副使,元丰二年卒,年六十六,谥敏肃。《宋史》、《东都事略》有传。《宋史》本传称挺“渭久,郁郁不自聊,寓意词曲,有‘玉关人老’之叹”。魏泰《东轩笔录》卷六称其词“盛传都下”。