"梨花泪" 诗句出自宋代诗人蔡松年《声声慢 凉陉寄内》
《声声慢 凉陉寄内》 拼音标注
shēng shēng màn liáng xíng jì nèi
qīng wú píng yě,
xiǎo yǔ qiān fēng,
huán chéng mù xíng hán sè。
cái jiǎn yún chuāng,
yì dé bàn rén liáng xī。
yáo lián jī zhòng méi dài,
hèn xiāng féng 、 shǎo yú xíng yì。
lí huā lèi,
zhèng gōng yī chūn shòu,
xiǎo hóng wú lì。
yìng guài fú yún fū xù,
bù jiě chèn xīn pēi,
zùi mián liáng yuè。
yuàn rù guān hé,
xī qù yòu chuán yīn xī。
shúi zhī juàn yóu xīn shì,
xiàng nián lái 、 kǔ sī quán shí。
rén wèi lǎo,
yuē lv́ fēng 、 duō zhān xìu bì 。
《声声慢 凉陉寄内》 作者简介
蔡松年(1107~1159)字伯坚,因家乡别墅有萧闲堂,故自号萧闲老人。真定(今河北正定)人,金代文学家。宋宣和末从父守燕山,宋军败绩随父降金,天会年间授真定府判官。完颜宗弼攻宋,与岳飞等交战时,蔡松年曾为宗弼“兼总军中六部事”,仕至右丞相,封卫国公,卒谥“文简”。松年虽一生官运亨通,其作品在出处问题上却流露了颇为矛盾的思想感情。内心深处潜伏着的民族意识使他感到“身宠神已辱”,作品风格隽爽清丽,词作尤负盛名,与吴激齐名,时称“吴蔡体”,有文集《明秀集》传世。