"雪阵暖轻红" 诗句出自宋代诗人蔡松年《水调歌头 乙卯高阳寒食,次γ夫韵》
《水调歌头 乙卯高阳寒食,次γ夫韵》 拼音标注
shǔi diào gē tóu yǐ mǎo gāo yáng hán shí,cì γ fū yùn
hán shí shǎo tiān sè,
huā lǐu gè chūn fēng。
shēn xián shèng rì,
dū zài huā yǐng jǐu lú zhōng。
xìu yě bì chéng xī pàn,
dú yǒu dǒu nán wēn ruǎn,
xuě zhèn nuǎn qīng hóng。
yù bàn chóu chūn jù,
shúi huàn hǎo qíng ?。
shì jiān wù,
wú yī diǎn,
sì qíng nóng。
xīn qī ǒu dé,
yī niàn qiān dòng mò xíng róng。
hǎo zài qīng yān mù yǔ,
zhǐ yǒu xī xiāng hóng shù,
céng jiàn yuè méng lóng。
zùi yǎn jǐn kōng bì,
fēng xìu zhàng gūi hóng 。
《水调歌头 乙卯高阳寒食,次γ夫韵》 作者简介
蔡松年(1107~1159)字伯坚,因家乡别墅有萧闲堂,故自号萧闲老人。真定(今河北正定)人,金代文学家。宋宣和末从父守燕山,宋军败绩随父降金,天会年间授真定府判官。完颜宗弼攻宋,与岳飞等交战时,蔡松年曾为宗弼“兼总军中六部事”,仕至右丞相,封卫国公,卒谥“文简”。松年虽一生官运亨通,其作品在出处问题上却流露了颇为矛盾的思想感情。内心深处潜伏着的民族意识使他感到“身宠神已辱”,作品风格隽爽清丽,词作尤负盛名,与吴激齐名,时称“吴蔡体”,有文集《明秀集》传世。