《听蜀僧濬弹琴 / 听蜀僧浚弹琴》 拼音标注
tīng shǔ sēng jùn dàn qín / tīng shǔ sēng jùn dàn qín
shǔ sēng bào lv̀ qǐ,
xī xià é méi fēng。
wèi wǒ yī hūi shǒu,
rú tīng wàn hè sōng。
kè xīn xǐ líu shǔi,
yú xiǎng rù shuāng zhōng。
bù jué bì shān mù,
qīu yún àn jī zhòng。
《听蜀僧濬弹琴 / 听蜀僧浚弹琴》 作者简介
李白(701年-762年),字太白,号青莲居士,唐朝浪漫主义诗人,被后人誉为“诗仙”。祖籍陇西成纪(待考),出生于西域碎叶城,4岁再随父迁至剑南道绵州。李白存世诗文千余篇,有《李太白集》传世。762年病逝,享年61岁。其墓在今安徽当涂,四川江油、湖北安陆有纪念馆。