"扬棹发皇京" 诗句出自南北朝诗人鲍照《从临海王上荆初发新渚诗》
《从临海王上荆初发新渚诗》 拼音标注
cóng lín hǎi wáng shàng jīng chū fā xīn zhǔ shī
kè xíng yǒu kǔ lè。
dàn wèn kè hé xíng。
bān lóng bù dài yì。
fù jì jué chén míng。
liáng gūi fēn chǔ mù。
yǔ nì zhǐ quán jīng。
yún lǔ yǎn jiāng sì。
qiān lǐ bèi lián jīng。
lì lì dàn fēng qíu。
cáo cáo chén gǔ míng。
shōu làn cí dì jiāo。
yáng zhuō fā huáng jīng。
hú tù huái kū zhì。
quǎn mǎ liàn zhǔ qíng。
fǔ jīn tóng tài xī。
xiāng gù jù tì líng。
fèng yì tú wèi qǐ。
sī gūi sī yǐ yíng 。
《从临海王上荆初发新渚诗》 作者简介
鲍照(约415年~466年)南朝宋文学家,与颜延之、谢灵运合称“元嘉三大家”。字明远,汉族,祖籍东海(治所在今山东郯城西南,辖区包括今江苏涟水,久居建康(今南京)。家世贫贱,临海王刘子顼镇荆州时,任前军参军。刘子顼作乱,照为乱兵所杀。他长于乐府诗,其七言诗对唐代诗歌的发展起了很重要的作用。有《鲍参军集》。