"识者感叹心忡忡" 诗句出自清代诗人鲍倚云《黄山古松歌应潘大中丞教》
轩辕施手开鸿濛,削起六六青芙蓉。
奇秀半缘松与石,裂石诡出成古松。
千株万株不藉土,人代渺历超秦封。
灵区幽绝几人到,到者惊叫夸神工。
路指天门万翁揖,一迎一送分西东。
经亘双壁势蜿蜒,文殊道上眠苍龙。
髯张角崭卧将起,疑潜疑现风云从。
峰登始信划中断,下临绝壑危桥通。
枝生彼岸横此浒,殷勤引臂扶游踪。
游人见松不见干,松名破石穿玲珑。
环抱有若母怀子,争奇倒挂莲花峰。
倒挂苍虬发上指,一丝壁窦长青葱。
离奇更说蒲团好,软铺密织云千重。
何当一佛分一具,诸天花雨飞晴空。
高不盈尺围数丈,佳处略与棋枰同。
棋枰松在平天杠,松鬣井井横兼纵。
顶平若砥枝若罫,仙家一局何时终。
就中奇绝推扰龙,一峰突兀千峰中。
松与峰斗峰腹坼,猿鸟何敢撄其锋。
盘拿郁积怒未已,左枝横曳苍烟笼。
拖岚抹翠数峰远,飘摇柳线青茸茸。
精华终古日霜结,诸峰八面来朝宗。
得非神仙恣狡狯,镌铲造化天无功。
天公凝睇久生妒,破石先见雷火红。
蒲团飏去龙夜逝,丁丁樵斧来悲风。
吁嗟神物半失护,识者感叹心忡忡。
我生山中未见山,幽探徐拟策短筇。
山图记载百不一,奇姿环状难形容。
藤络莎被遍崖谷,一松抵一仙人逢。
黄山灵气不可尽,翎茵铁干绵春冬。
《黄山古松歌应潘大中丞教》 拼音标注
huáng shān gǔ sōng gē yìng pān dà zhōng chéng jiào
xuān yuán shī shǒu kāi hóng méng,
xuē qǐ lìu lìu qīng fú róng。
qí xìu bàn yuán sōng yǔ shí,
liè shí gǔi chū chéng gǔ sōng。
qiān zhū wàn zhū bù jiè tǔ,
rén dài miǎo lì chāo qín fēng。
líng qū yōu jué jī rén dào,
dào zhě liáng jiào kuā shén gōng。
lù zhǐ tiān mén wàn wēng yī,
yī yíng yī sòng fēn xī dōng。
jīng gèn shuāng bì shì wān yán,
wén shū dào shàng mián cāng lóng。
rán zhāng jiǎo zhǎn wò jiāng qǐ,
yí qián yí xiàn fēng yún cóng。
fēng dēng shǐ xìn huá zhōng duàn,
xià lín jué hè wēi qiáo tōng。
zhī shēng bǐ àn héng cǐ hǔ,
yīn qín yǐn bì fú yóu zōng。
yóu rén jiàn sōng bù jiàn gān,
sōng míng pò shí chuān líng lóng。
huán bào yǒu ruò mǔ huái zǐ,
zhēng qí dǎo guà lián huā fēng。
dǎo guà cāng qíu fā shàng zhǐ,
yī sī bì dòu cháng qīng cōng。
lí qí gèng shuō pú tuán hǎo,
ruǎn pū mì zhī yún qiān zhòng。
hé dāng yī fó fēn yī jù,
zhū tiān huā yǔ fēi qíng kōng。
gāo bù yíng chǐ wéi shù zhàng,
jiā chù lvè yǔ qí píng tóng。
qí píng sōng zài píng tiān gāng,
sōng liè jǐng jǐng héng jiān zòng。
dǐng píng ruò dǐ zhī ruò guà,
xiān jiā yī jú hé shí zhōng。
jìu zhōng qí jué tūi rǎo lóng,
yī fēng tū wù qiān fēng zhōng。
sōng yǔ fēng dǒu fēng fù chè,
yuán niǎo hé gǎn yīng qí fēng。
pán ná yù jī nù wèi yǐ,
zuǒ zhī héng yè cāng yān lóng。
tuō lán mǒ cùi shù fēng yuǎn,
piāo yáo lǐu xiàn qīng róng róng。
jīng huá zhōng gǔ rì shuāng jié,
zhū fēng bā miàn lái zhāo zōng。
dé fēi shén xiān zì jiǎo huá,
juān chǎn zào huà tiān wú gōng。
tiān gōng níng dì jǐu shēng dù,
pò shí xiān jiàn léi huǒ hóng。
pú tuán yáng qù lóng yè shì,
dīng dīng qiáo fǔ lái bēi fēng。
xū jiē shén wù bàn shī hù,
shì zhě gǎn tàn xīn chōng chōng。
wǒ shēng shān zhōng wèi jiàn shān,
yōu tàn xú nǐ cè duǎn qióng。
shān tú jì zài bǎi bù yī,
qí zī huán zhuàng nán xíng róng。
téng luò shā bèi biàn yá gǔ,
yī sōng dǐ yī xiān rén féng。
huáng shān líng qì bù kě jǐn,
líng yīn tiě gān mián chūn dōng。
《黄山古松歌应潘大中丞教》 作者简介
鲍倚云字薇省,号苏亭、退余。徽州岩寺人。乾隆间优贡生。工诗,少以《红豆诗》见赏于同邑吴瞻泰。兼工书画。又爱兰成癖,撰有《兰讯篇》《兰语篇》,汇集成《艺兰杂记》,为最早提出兰花瓣形理论的兰谱。40岁不赴举,以经学授于乡,金榜出其门下。著有《寿藤斋诗集》40卷及《退余丛话》。