"顾影度此时光难" 诗句出自宋代诗人白玉蟾《悲秋辞》
虫声树声各已变,吾知流年暗中换。
昼乌夜兔忙如箭,各光渐入芦花岸。
芦花白兮蓼花红,鸿雁跧蹲满荻丛。
牡丹海棠如梦中,莲藕香散池馆空。
人生岁月去如水,燕去莺归一弹指。
星霜磨老道人心,满目世人纷如蚁。
感今慨昔令人愁,乃知宋玉非悲秋。
江山紫翠饯汉唐,风物不复追商周。
古人混混去不返,今人纷纷知何限。
古人怜今今怜古,夕阳影里云影乱。
此身飘飘如游尘,身体发肤皆他人。
尚余方寸管喜怒,不敢漏世天公嗔。
向时欢娱成冷落,谁与感慨怜萧索。
定知悲喜取取胜散因,世间果无扬州鹤。
所可悲者仇且孤,览镜自笑清而癯。
安能十事九如意,定数岂复人能逾。
秋风起兮秋水寒,秋心悲兮秋兴酸。
佳人一去不复还,顾影度此时光难。
此心寥寥秋夜月,孤光散入寒光阔。
夜深月落无人知,江上渔翁空网撒。
不堪举此向愁人,使人泣下肝肠裂。
何人为我调素琴,叠叠为我写孤襟。
庶令鬼神伴伊泣,山空树冷风萧森。
《悲秋辞》 拼音标注
bēi qīu cí
chóng shēng shù shēng gè yǐ biàn,
wú zhī líu nián àn zhōng huàn。
zhòu wū yè tù máng rú jiàn,
gè guāng jiàn rù lú huā àn。
lú huā bái xī liǎo huā hóng,
hóng yàn quán dūn mǎn dí cóng。
mǔ dān hǎi táng rú mèng zhōng,
lián ǒu xiāng sàn chí guǎn kōng。
rén shēng sùi yuè qù rú shǔi,
yàn qù yīng gūi yī dàn zhǐ。
xīng shuāng mó lǎo dào rén xīn,
mǎn mù shì rén fēn rú yǐ。
gǎn jīn kǎi xī lìng rén chóu,
nǎi zhī sòng yù fēi bēi qīu。
jiāng shān zǐ cùi jiàn hàn táng,
fēng wù bù fù zhūi shāng zhōu。
gǔ rén hùn hùn qù bù fǎn,
jīn rén fēn fēn zhī hé xiàn。
gǔ rén lián jīn jīn lián gǔ,
xī yáng yǐng lǐ yún yǐng luàn。
cǐ shēn piāo piāo rú yóu chén,
shēn tǐ fā fū jiē tā rén。
shàng yú fāng cùn guǎn xǐ nù,
bù gǎn lòu shì tiān gōng tián。
xiàng shí huān yú chéng lěng luò,
shúi yǔ gǎn kǎi lián xiāo suǒ。
dìng zhī bēi xǐ qǔ qǔ shèng sàn yīn,
shì jiān guǒ wú yáng zhōu hè。
suǒ kě bēi zhě chóu qiě gū,
lǎn jìng zì xiào qīng ér qú。
ān néng shí shì jǐu rú yì,
dìng shù qǐ fù rén néng yú。
qīu fēng qǐ xī qīu shǔi hán,
qīu xīn bēi xī qīu xīng suān。
jiā rén yī qù bù fù huán,
gù yǐng dù cǐ shí guāng nán。
cǐ xīn liáo liáo qīu yè yuè,
gū guāng sàn rù hán guāng kuò。
yè shēn yuè luò wú rén zhī,
jiāng shàng yú wēng kōng wǎng sā。
bù kān jǔ cǐ xiàng chóu rén,
shǐ rén qì xià gān cháng liè。
hé rén wèi wǒ diào sù qín,
dié dié wèi wǒ xiě gū jīn。
shù lìng gǔi shén bàn yī qì,
shān kōng shù lěng fēng xiāo sēn 。