“谁怜松桂性”这段文字出自哪里?

上一句:孤芳难寄林

“谁怜松桂性”出自唐代诗人韩愈的诗句: 《孟生诗(孟郊下第,送之谒徐州张建封也)》

下一句:竞爱桃李阴

mèng shēng shī ( mèng jiāo xià dì,sòng zhī yè xú zhōu zhāng jiàn fēng yě )
mèng shēng jiāng hǎi shì,
gǔ mào yòu gǔ xīn。
cháng dú gǔ rén shū,
wèi yán gǔ yóu jīn。
zuò shī sān bǎi shǒu,
yǎo mò xián chí yīn。
qí lv́ dào jīng guó,
yù hé xūn fēng qín。
qǐ shì tiān zǐ jū,
jǐu zhòng yù shěn shěn。
yī mén bǎi fū shǒu,
wú jí bù kě xún。
jīng guāng dàng xiāng shè,
qí jǐ piān yǐ sēn。
qiān yán zhà què zǒu,
liáng guài mǐ zì rèn。
jǔ tóu kàn bái rì,
qì tì xià zhān jīn。
qiè lái yóu gōng qīng,
mò kěn dī huá zān。
liàng fēi xuān miǎn zú,
yìng dùi duō chà cān。
píng péng fēng bō jí,
sāng yú rì yuè qīn。
nài hé cóng jìn shì,
cǐ lù zhuǎn qū qīn。
yì zhí jì chù qún,
gū fāng nán jì lín。
shúi lián sōng gùi xìng,
jìng ài táo lǐ yīn。
zhāo bēi cí shù yè,
xī gǎn gūi cháo qín。
gù wǒ duō kāng kǎi,
qióng yán shí jiàn lín。
qīng xiāo jìng xiāng dùi,
fā bái líng kǔ yín。
cǎi lán qǐ yōu niàn,
miǎo rán wàng dōng nán。
qín wú xīu qiě zǔ,
liǎng dì wú shù jīn。
wǒ lùn xú fāng mù,
hǎo gǔ tiān xià qīn。
zhú shí fèng suǒ shí,
dé xīn shén suǒ xīn。
qíu guān zhòng qīu xiǎo,
bì shàng tài shān cén。
qíu guān zhòng líu xì,
bì fàn cāng míng shēn。
zǐ qí tīng wǒ yán,
kě yǐ dāng suǒ zhēn。
jì huò zé sī fǎn,
wú wèi jǐu zhì yín。
biàn hé shì sān xiàn,
qī zǐ zài qīu zhēn。

韩愈

韩愈(768~824)字退之,唐代文学家、哲学家、思想家,河阳(今河南省焦作孟州市)人,汉族。祖籍河北昌黎,世称韩昌黎。晚年任吏部侍郎,又称韩吏部。谥号“文”,又称韩文公。他与柳宗元同为唐代古文运动的倡导者,主张学习先秦两汉的散文语言,破骈为散,扩大文言文的表达功能。宋代苏轼称他“文起八代之衰”,明人推他为唐宋八大家之首,与柳宗元并称“韩柳”,有“文章巨公”和“百代文宗”之名,作品都收在《昌黎先生集》里。韩愈在思想上是中国“道统”观念的确立者,是尊儒反佛的里程碑式人物。

Processed in 0.100999 Second , 221 querys.