"黄金蕊绽红玉房" 诗句出自唐代诗人白居易《牡丹芳》
牡丹芳,牡丹芳,黄金蕊绽红玉房。
千片赤英霞烂烂,百枝绛点灯煌煌。
照地初开锦绣段,当风不结兰麝囊。
仙人琪树白无色,王母桃花小不香。
宿露轻盈泛开艳,朝阳照耀生红光。
红开二色间深浅,向背万态随低昂。
映叶多情隐羞面,卧丛无力含醉妆。
低娇笑容疑掩口,凝思怨人如断肠。
浓姿贵彩信奇绝,杂卉乱花无比方。
石竹金钱何细碎,芙蓉芍药苦寻常。
遂使王公与卿士,游花冠盖日相望。
庳车软舆贵公主,香衫细马豪家郎。
卫公宅静闭东院,西明寺深开北廊。
戏蝶双舞看人久,残莺一声春日长。
共愁日照芳难驻,仍张帷幕垂阴凉。
花开花落二十日,一城之人皆若狂。
三代以还文胜质,人心重华不重实。
重华直至牡丹芳,其来有渐非今日。
元和天子忧农桑,恤下动天天降祥。
去岁嘉禾生九穗,田中寂寞无人至。
今年瑞麦分两岐,君心独喜无人知。
无人知,可叹息。
我愿暂求造化力,减却牡丹妖艳色。
少回卿士爱花心,同似吾君忧稼穑。
《牡丹芳》 拼音标注
mǔ dān fāng
mǔ dān fāng,
mǔ dān fāng,
huáng jīn rǔi zhàn hóng yù fáng。
qiān piàn chì yīng xiá làn làn,
bǎi zhī jiàng diǎn dēng huáng huáng。
zhào dì chū kāi jǐn xìu duàn,
dāng fēng bù jié lán shè náng。
xiān rén qí shù bái wú sè,
wáng mǔ táo huā xiǎo bù xiāng。
sù lù qīng yíng fàn kāi yàn,
zhāo yáng zhào yào shēng hóng guāng。
hóng kāi èr sè jiān shēn qiǎn,
xiàng bèi wàn tài súi dī áng。
yìng yè duō qíng yǐn xīu miàn,
wò cóng wú lì hán zùi zhuāng。
dī jiāo xiào róng yí yǎn kǒu,
níng sī yuàn rén rú duàn cháng。
nóng zī gùi cǎi xìn qí jué,
zá hùi luàn huā wú bǐ fāng。
shí zhú jīn qián hé xì sùi,
fú róng sháo yào kǔ xún cháng。
sùi shǐ wáng gōng yǔ qīng shì,
yóu huā guān gài rì xiāng wàng。
bēi chē ruǎn yú gùi gōng zhǔ,
xiāng shān xì mǎ háo jiā láng。
wèi gōng zhái jìng bì dōng yuàn,
xī míng sì shēn kāi běi láng。
xì dié shuāng wǔ kàn rén jǐu,
cán yīng yī shēng chūn rì cháng。
gòng chóu rì zhào fāng nán zhù,
réng zhāng wéi mù chúi yīn liáng。
huā kāi huā luò èr shí rì,
yī chéng zhī rén jiē ruò kuáng。
sān dài yǐ huán wén shèng zhí,
rén xīn zhòng huá bù zhòng shí。
zhòng huá zhí zhì mǔ dān fāng,
qí lái yǒu jiàn fēi jīn rì。
yuán hé tiān zǐ yōu nóng sāng,
xù xià dòng tiān tiān jiàng xiáng。
qù sùi jiā hé shēng jǐu sùi,
tián zhōng jì mò wú rén zhì。
jīn nián rùi mài fēn liǎng qí,
jūn xīn dú xǐ wú rén zhī。
wú rén zhī,
kě tàn xī。
wǒ yuàn zàn qíu zào huà lì,
jiǎn què mǔ dān yāo yàn sè。
shǎo húi qīng shì ài huā xīn,
tóng sì wú jūn yōu jià sè。