"欺梅并压枝" 诗句出自唐代诗人韩愈《喜雪献裴尚书(裴均也,时为荆南节度使)》
xǐ xuě xiàn péi shàng shū ( péi jūn yě,shí wèi jīng nán jié dù shǐ )
sù yún hán bù juàn,
chūn xuě duò rú xǐ . chěng qiǎo xiān tóu xì,
qián guāng bàn rù chí。
xǐ chěng jiāng cè shì,
liáng mì yǎng yán kūi。
zì xià hé céng wū,
zēng gāo wèi jué wēi。
bǐ xīn míng kě zhú,
fú miàn ài huán chūi。
dù wǔ shí piāo xìu,
qī méi bìng yā zhī。
dì kōng mí jiè xiàn,
qì mǎn jiē gāo bēi。
hào dàng gān kūn hé,
fēi wēi wù xiàng yí。
wèi xiáng jīn dà shú,
bù zé hé píng shī。
yǐ fēn nián huá wǎn,
yóu lián shù sè súi。
qì yán dāng jǐu huàn,
sǎ jí tīng chuāng zhī。
zhào yào lín chū rì,
líng lóng dī wǎn sī。
jù tíng kàn yuè sǒng,
sǎo lù jiàn yún pī。
zhèn shì yú lì yuǎn,
shū wén niǎo zhuàn qí。
zòng huān luō yàn xiá,
liè hè yǒng xióng chī。
lv̌ bì xíng piān lěng,
mén jiōng wò gèng léi。
bēi sī wén bìng mǎ,
làng zǒu xìn jiāo ér。
zào jìng chóu yān jué,
sī fán niàn bìn shuāi。
nǐ yán yín jìu jù,
shòu jiǎn mù qián gūi。
pěng zèng tóng yàn shí,
duō cán shī suǒ yí。
韩愈(768~824)字退之,唐代文学家、哲学家、思想家,河阳(今河南省焦作孟州市)人,汉族。祖籍河北昌黎,世称韩昌黎。晚年任吏部侍郎,又称韩吏部。谥号“文”,又称韩文公。他与柳宗元同为唐代古文运动的倡导者,主张学习先秦两汉的散文语言,破骈为散,扩大文言文的表达功能。宋代苏轼称他“文起八代之衰”,明人推他为唐宋八大家之首,与柳宗元并称“韩柳”,有“文章巨公”和“百代文宗”之名,作品都收在《昌黎先生集》里。韩愈在思想上是中国“道统”观念的确立者,是尊儒反佛的里程碑式人物。