"父老攀车顉故侯" 诗句出自明代诗人安希范《过高唐访先大夫遗政得州志知有葺城之绩而记述寥寥因以志感》
guò gāo táng fǎng xiān dà fū yí zhèng dé zhōu zhì zhī yǒu qì chéng zhī jī ér jì shù liáo liáo yīn yǐ zhì gǎn
qiān wéi wèn sú zhù yú qīu,
fù lǎo pān chē qīn gù hóu。
zhì dié lín xún yí liè yuǎn,
táng yīn bì fèi qù sī líu。
qīu fēng qī cè fēi hóng yè,
luò rì bēi míng chěng zǐ líu。
chóu chàng cán bēi lún jìu jī,
hán yān shuāi cǎo màn níng móu。
安希范(1564-1621)字小范,号我素。江苏无锡人,明万历年间进士,授礼部主事,因乞便养母,改南京吏部。万历二十一年因上《纠辅臣明正邪》一疏惹怒神宗遭贬,归乡后主讲于东林学院。著有《天全堂集》。安希范同顾宪成、顾允成、高攀龙、刘元珍、钱一本、薛敷教、叶茂才合称为“东林八君子”。