“因此上两道春山翠痕浅”这段文字出自哪里?

上一句:昔何时镜重圆

“因此上两道春山翠痕浅”出自唐代诗人李爱山的诗句: 《【商调】集贤宾 春日伤别》

下一句:  【尾声】春残连理枝

"因此上两道春山翠痕浅" 诗句出自唐代诗人李爱山《【商调】集贤宾 春日伤别》

牡丹亭日长帘半卷推绣枕听啼鹃
夜雨过梨花褪雪晓风轻柳絮飘绵
忆多情万水千山,盼佳期甚日何年
近香奁理妆贴翠钿尚然有睡红一线
情浓眉黛里,愁入鬓云边
  【逍遥乐】嘴古都钗头玉燕面波罗镜里青鸾画不尽春山宛转
恨惹情牵对东风桃李无言
章台路望来不甚远张京兆那里也不见
香消宝鼎灯尽银炉冷沉烟
  【梧叶儿】粉脸淡蛾眉皱妆残新月偃愁压远山偏
火燎袄神庙,花飞金谷园,春去武陵源直恁的缘薄分浅
  【金菊香】托香腮不语转凄然淡注珠唇翠蝉呆答颏对人羞见面
则被这鬼病恹缠,断柔肠心事在谁边?
  【醋葫芦】胸减酥,脸褪莲
似杨妃病吐荔枝涎西子愁频麋鹿苑
顿不开连环金钏,不由人终日恨绵绵
  【浪来里】想当日整玉容并粉肩
晚妆楼上镜台边画出对初生月何日圆
到如今桃花人面闷恹恹憔悴似去年前
  【高平调煞】那时节和风丽日满东园花共柳红娇绿软
走飞觥,品竹调弦。
唱道是美满欢娱似比翼鸟于飞燕
闲情侵翠靥春意近花钿
今日个宝钗头擘双鸳,昔何时镜重圆因此上两道春山翠痕浅
  【尾声】春残连理枝香冷合欢扇好姻缘翻做了恶姻缘
还不彻相思债叫不应离恨天
知他是甚时相见两眉峰重画翠婵娟

【 shāng diào 】 jí xián bīn   chūn rì shāng bié
mǔ dān tíng rì cháng lián bàn juàn,
tūi xìu zhěn tīng tí juān。
yè yǔ guò lí huā tùn xuě,
xiǎo fēng qīng lǐu xù piāo mián。
yì duō qíng wàn shǔi qiān shān,
pàn jiā qī shén rì hé nián。
jìn xiāng lián lǐ zhuāng tiē cùi diàn,
shàng rán yǒu shùi hóng yī xiàn。
qíng nóng méi dài lǐ,
chóu rù bìn yún biān。
    【 xiāo yáo lè 】 zǔi gǔ dū chāi tóu yù yàn,
miàn bō luō jìng lǐ qīng luán,
huà bù jǐn chūn shān wǎn zhuǎn。
hèn rě qíng qiān,
dùi dōng fēng táo lǐ wú yán。
zhāng tái lù wàng lái bù shén yuǎn,
zhāng jīng zhào nà lǐ yě bù jiàn。
xiāng xiāo bǎo dǐng,
dēng jǐn yín ,
lú lěng chén yān。
    【 wú yè ér 】 fěn liǎn dàn é méi zhòu,
zhuāng cán xīn yuè yǎn,
chóu yā yuǎn shān piān。
huǒ liǎo ǎo shén miào,
huā fēi jīn gǔ yuán,
chūn qù wǔ líng yuán,
zhí rèn de yuán bó fēn qiǎn。
    【 jīn jú xiāng 】 tuō xiāng sāi bù yǔ zhuǎn qī rán,
dàn zhù zhū chún  cùi chán,
dāi dá hái dùi rén xīu jiàn miàn。
zé bèi zhè gǔi bìng yàn chán,
duàn róu cháng xīn shì zài shúi biān ?
    【 cù hú lú 】 xiōng jiǎn sū,
liǎn tùn lián。
sì yáng fēi bìng tǔ lì zhī xián,
xī zǐ chóu pín mí lù yuàn。
dùn bù kāi lián huán jīn chuàn,
bù yóu rén zhōng rì hèn mián mián。
    【 làng lái lǐ 】 xiǎng dāng rì zhěng yù róng,
bìng fěn jiān。
wǎn zhuāng lóu shàng jìng tái biān,
huà chū dùi chū shēng yuè hé rì yuán。
dào rú jīn táo huā rén miàn,
mèn yàn yàn qiáo cùi sì qù nián qián。
    【 gāo píng diào shā 】 nà shí jié hé fēng lì rì mǎn dōng yuán,
huā gòng lǐu hóng jiāo lv̀ ruǎn。
zǒu  fēi gōng,
pǐn zhú diào xián。
chàng dào shì měi mǎn huān yú,
sì bǐ yì niǎo yú fēi yàn。
xián qíng qīn cùi yè,
chūn yì jìn huā diàn。
jīn rì gè bǎo chāi tóu bò shuāng yuān,
xī hé shí jìng zhòng yuán,
yīn cǐ shàng liǎng dào chūn shān cùi hén qiǎn。
    【 wěi shēng 】 chūn cán lián lǐ zhī,
xiāng lěng hé huān shàn,
hǎo yīn yuán fān zuò le è yīn yuán。
huán bù chè xiāng sī zhài,
jiào bù yìng lí hèn tiān。
zhī tā shì shén shí xiāng jiàn,
liǎng méi fēng zhòng huà cùi chán juān。

李爱山

  李爱山,约元仁宗延祐一三一四 —— 一三二O中前后在世。散曲作品《厌纷》中有:“离京邑,出凤城,山林中隐名埋姓,乱纷纷世事不欲听”之句,知作者可能曾因仕途不得意而离京都隐居山林。明·朱权《太和正音谱》将其列于“词林英杰”一百五十人之中。

Processed in 0.083713 Second , 183 querys.