"题封远寄南宫下" 诗句出自唐代诗人韩愈《桃源图》
神仙有无何渺茫,桃源之说诚荒唐。
流水盘回山百转,生绡数幅垂中堂。
武陵太守好事者,题封远寄南宫下。
南宫先生忻得之,波涛入笔驱文辞。
文工画妙各臻极,异境恍惚移于斯。
架岩凿谷开宫室,接屋连墙千万日。
嬴颠刘蹶了不闻,地坼天分非所恤。
种桃处处惟开花,川原近远蒸红霞。
初来犹自念乡邑,岁久此地还成家。
渔舟之子来何所,物色相猜更问语。
大蛇中断丧前王,群马南渡开新主。
听终辞绝共凄然,自说经今六百年。
当时万事皆眼见,不知几许犹流传。
争持酒食来相馈,礼数不同樽俎异。
月明伴宿玉堂空,骨冷魂清无梦寐。
夜半金鸡啁哳鸣,火轮飞出客心惊。
人间有累不可住,依然离别难为情。
船开棹进一回顾,万里苍苍烟水暮。
世俗宁知伪与真,至今传者武陵人。
《桃源图》 拼音标注
táo yuán tú
shén xiān yǒu wú hé miǎo máng,
táo yuán zhī shuō chéng huāng táng。
líu shǔi pán húi shān bǎi zhuǎn,
shēng xiāo shù fú chúi zhōng táng。
wǔ líng tài shǒu hǎo shì zhě,
tí fēng yuǎn jì nán gōng xià。
nán gōng xiān shēng xīn dé zhī,
bō tāo rù bǐ qū wén cí。
wén gōng huà miào gè zhēn jí,
yì jìng huǎng hū yí yú sī。
jià yán záo gǔ kāi gōng shì,
jiē wū lián qiáng qiān wàn rì。
yíng diān líu jué le bù wén,
dì chè tiān fēn fēi suǒ xù。
zhǒng táo chù chù wéi kāi huā,
chuān yuán jìn yuǎn zhēng hóng xiá。
chū lái yóu zì niàn xiāng yì,
sùi jǐu cǐ dì huán chéng jiā。
yú zhōu zhī zǐ lái hé suǒ,
wù sè xiāng cāi gèng wèn yǔ。
dà shé zhōng duàn sāng qián wáng,
qún mǎ nán dù kāi xīn zhǔ。
tīng zhōng cí jué gòng qī rán,
zì shuō jīng jīn lìu bǎi nián。
dāng shí wàn shì jiē yǎn jiàn,
bù zhī jī xǔ yóu líu chuán。
zhēng chí jǐu shí lái xiāng kùi,
lǐ shù bù tóng zūn zǔ yì。
yuè míng bàn sù yù táng kōng,
gǔ lěng hún qīng wú mèng mèi。
yè bàn jīn jī zhōu zhā míng,
huǒ lún fēi chū kè xīn liáng。
rén jiān yǒu lèi bù kě zhù,
yī rán lí bié nán wèi qíng。
chuán kāi zhuō jìn yī húi gù,
wàn lǐ cāng cāng yān shǔi mù。
shì sú níng zhī wěi yǔ zhēn,
zhì jīn chuán zhě wǔ líng rén 。