"旁无壮士遣属和" 诗句出自唐代诗人韩愈《卢郎中云夫寄示送盘谷子诗两章,歌以和之》
lú láng zhōng yún fū jì shì sòng pán gǔ zǐ shī liǎng zhāng,gē yǐ hé zhī
xī xún lǐ yuàn xiàng pán gǔ,
zhèng jiàn gāo yá jù bì zhēng kāi zhāng。
shì shí xīn qíng tiān jǐng yì,
shúi bǎ cháng jiàn yǐ tài xíng。
chōng fēng chūi pò luò tiān wài,
fēi yǔ bái rì sǎ luò yáng。
dōng dǎo yàn chuān shí kuàng yě,
yǒu kùi mù jué yá mǎn kuāng。
mǎ tóu xī shēn bù kě lì,
jiè chē zài guò shǔi rù xiāng。
píng shā lv̀ làng bǎng fāng kǒu,
yàn yā fēi qǐ chuān chúi yáng。
qióng tàn jí lǎn pǒ zì héng,
wù wài rì yuè běn bù máng。
gūi lái xīn kǔ yù shúi wèi,
zuò lìng zài wǎng zhī jì duò miǎo máng。
bì mén cháng ān sān rì xuě,
tūi shū pū bǐ gē kǎi kāng。
páng wú zhuàng shì qiǎn shǔ hé,
yuǎn yì lú lǎo shī diān kuáng。
kāi jiān hū dǔ sòng gūi zuò,
zì xiàng zhǐ shàng jiē xuān áng。
yòu zhī lǐ hóu jìng bù gù,
fāng dōng dú rù cūi wéi cáng。
wǒ jīn jìn tùi jī shí jué,
shí nián chǔn chǔn súi zhāo xíng。
jiā qǐng guān gōng bù bào dá,
hé yì què shǔ tōu tài cāng。
xíng chōu shǒu bǎn fù chéng xiāng,
bù děng dàn hé huán gēng sāng。
韩愈(768~824)字退之,唐代文学家、哲学家、思想家,河阳(今河南省焦作孟州市)人,汉族。祖籍河北昌黎,世称韩昌黎。晚年任吏部侍郎,又称韩吏部。谥号“文”,又称韩文公。他与柳宗元同为唐代古文运动的倡导者,主张学习先秦两汉的散文语言,破骈为散,扩大文言文的表达功能。宋代苏轼称他“文起八代之衰”,明人推他为唐宋八大家之首,与柳宗元并称“韩柳”,有“文章巨公”和“百代文宗”之名,作品都收在《昌黎先生集》里。韩愈在思想上是中国“道统”观念的确立者,是尊儒反佛的里程碑式人物。