“灼灼信可传”这段文字出自哪里?

上一句:皆云神仙事

“灼灼信可传”出自唐代诗人韩愈的诗句: 《谢自然诗》

下一句:余闻古夏后

xiè zì rán shī
guǒ zhōu nán chōng xiàn,
hán nv̌ xiè zì rán。
tóng ái wú suǒ shì,
dàn wén yǒu shén xiān。
qīng shēng ái qí zhú,
nǎi zài jīn quán shān。
fán huá róng mù jué,
fù mǔ cí ài juān。
níng xīn gǎn chī mèi,
huāng hū nán jù yán。
yī zhāo zuò kōng shì,
yún wù shēng qí jiān。
rú líng shēng yú yùn,
lái zì míng míng tiān。
bái rì biàn yōu hùi,
xiāo xiāo fēng jǐng hán。
yán yíng zàn míng miè,
wǔ sè guāng shǔ lián。
guān zhě tú qīng hài,
zhí zhú jù gǎn qián。
xū yú zì qīng jǔ,
piāo ruò fēng zhōng yān。
máng máng bā hóng dà,
yǐng xiǎng wú yóu yuán。
lǐ xū shàng qí shì,
jùn shǒu liáng qiě tàn。
qū chē lǐng guān lì,
máng sú zhēng xiāng xiān。
rù mén wú suǒ jiàn,
guān lv̌ tóng shùi chán。
jiē yún shén xiān shì,
zhuó zhuó xìn kě chuán。
yú wén gǔ xià hòu,
xiàng wù zhī shén jiān。
shān lín mín kě rù,
wǎng liǎng mò féng zhān。
wēi yǐ bù fù zhèn,
hòu shì zì qī mán。
yōu míng fēn zá luàn,
rén gǔi gèng xiāng cán。
qín huáng sūi dǔ hǎo,
hàn wǔ hóng qí yuán。
zì cóng èr zhǔ lái,
cǐ huò jìng lián lián。
mù shí shēng guài biàn,
hú lí chěng yāo huàn。
mò néng jǐn xìng mìng,
ān dé gèng cháng yán。
rén shēng chù wàn lèi,
zhī shì zùi wèi xián。
nài hé bù zì xìn,
fǎn yù cóng wù qiān。
wǎng zhě bù kě hǔi,
gū hún bào shēn yuān。
lái zhě yóu kě jiè,
yú yán qǐ kōng wén。
rén shēng yǒu cháng lǐ,
nán nv̌ gè yǒu lún。
hán yī jí jī shí,
zài fǎng jī gēng yún。
xià yǐ bǎo zǐ sūn,
shàng yǐ fèng jūn qīn。
gǒu yì yú cǐ dào,
jiē wèi qì qí shēn。
yī hū bǐ hán nv̌,
yǒng tuō yì wù qún。
gǎn shāng sùi chéng shī,
mèi zhě yí shū shēn。

韩愈

韩愈(768~824)字退之,唐代文学家、哲学家、思想家,河阳(今河南省焦作孟州市)人,汉族。祖籍河北昌黎,世称韩昌黎。晚年任吏部侍郎,又称韩吏部。谥号“文”,又称韩文公。他与柳宗元同为唐代古文运动的倡导者,主张学习先秦两汉的散文语言,破骈为散,扩大文言文的表达功能。宋代苏轼称他“文起八代之衰”,明人推他为唐宋八大家之首,与柳宗元并称“韩柳”,有“文章巨公”和“百代文宗”之名,作品都收在《昌黎先生集》里。韩愈在思想上是中国“道统”观念的确立者,是尊儒反佛的里程碑式人物。

Processed in 0.200346 Second , 221 querys.