"客馆夜惊尘土梦" 诗句出自宋代诗人王清惠《满江红·题南京夷山驿》
《满江红·题南京夷山驿》 拼音标注
mǎn jiāng hóng · tí nán jīng yí shān yì
tài yè fú róng,
hún bù sì 、 jìu shí yán sè。
céng jì dé 、 chūn fēng yǔ lù,
yù lóu jīn què。
míng bō lán xīn fēi hòu lǐ,
yūn cháo lián liǎn jūn wáng cè。
hū yī shēng 、 pí gǔ jiē tiān lái,
fán huá xiē。
lóng hǔ sàn,
fēng yún miè。
qiān gǔ hèn,
píng shúi shuō。
dùi shān hé bǎi èr,
lèi yíng jīn xiě。
kè guǎn yè liáng chén tǔ mèng,
gōng chē xiǎo niǎn guān shān yuè。
wèn cháng é 、 yú wǒ kěn cóng róng,
tóng yuán quē ?
《满江红·题南京夷山驿》 作者简介
王清惠,约活动于宋度宗咸淳至元世祖至元(1265—1294)前后。宋度宗昭仪。 [1] 恭帝德佑二年(1276),临安(今浙江杭州)沦陷,随三宫一同被俘往元都,后自请为女道士,号冲华。现存诗四首,词一首,皆融个人遭遇与国破家亡、去国怀乡于一炉,为亡国遗民长歌当哭之作,格调低回悲壮。