dá dōng yě yí mén xuě ( jiāo kè yú biàn jiāng gūi fù yí mén xuě zèng bié cháng yuán dá cǐ )
hǎo dān yǔ sù dào bù tóng,
shī yì dé tú shì jiē bié。
dōng lín shǎo nián lè wèi yāng,
nán kè sī gūi cháng yù jué。
qiān lǐ cháng hé bīng fù bīng,
yún hóng míng míng chǔ shān xuě。
[唐](?至七九九)字泳,吴(今江苏苏州)人,官至御史中丞,宣武司马,善书法,行书代表作《玄林禅师碑》。贞元中,长源为汝州刺史,以股仲容书流杯亭侍宴诗绝代之宝,乃为之造亭立碑,自记其事于碑阴。