fú chéng bó zhàng rén dài zhì shì láng jǐu zhòng huàn hào sān pìn dǐng lái cù zhuāng jiè dào jí yīng yuán lì jǐn yín chéng sòng xíng shī wǔ jué jù shàn xiě bài chéng qí èr
jiā mó qǐ dàn guó shī gūi,
jìu xué duān wèi dì zhě shī。
shèng shì yù shōu rén yì xiào,
xíng kàn píng bù fèng huáng chí。
李吕(1122—1198)生于宋徽宗宣和四年,卒于宁宗庆元四年,年七十七岁。端庄自重,记诵过人。年四十,即弃科举。好治易,尤留意通鉴。教人循循善诱,常聚族百人,昕夕击鼓,聚众致礼享堂,不以寒暑废。吕著有《澹轩集》十五卷,《国史经籍志》传于世。