"命医恒接迹" 诗句出自元代诗人宋褧《和王师鲁哭子诗廿七韵》
我识王内翰,早岁赋美质。
筮仕困州县,处友固胶漆。
摛辞若纂组,粲烂锦城匹。
福善宜裕后,酬劳当任逸。
苍天不可问,得子旋伤失。
君怀未能慰,我恨亦云积。
孟春丧孩女,仍唁仆与侄。
阿申并官奴,两儿众所惜。
方期及髫龀,入学相诱掖。
亭亭芝芳妍,温温玉缜栗。
随行操几杖,或可弄文笔。
一以世科第,一以嗣臧获。
云胡俱夭折,相去不百日。
孩女不甚痛,长不恃其力。
初疾忍辄弃,命医恒接迹。
终焉莫救药,枉负不慈责。
娟娟竞秀爽,眉目犹在觌。
伤心掷絪褓,尘泥污红碧。
父哀犹强饭,母悼不安席。
适值吕太史,为我亦傍泣。
渠子岁三丧,鹓邹劳卵翼。
尤嗟中殇女,絺绣已能刺。
吾儿幸存二,怀抱若可释。
疲劣不好学,稍令诵内则。
君诚旷达士,悲泪莫频滴。
祷神名山颠,置妾居侧室。
伫作汤饼会,人醉酒一石。
《和王师鲁哭子诗廿七韵》 拼音标注
hé wáng shī lǔ kū zǐ shī niàn qī yùn
wǒ shì wáng nèi hàn,
zǎo sùi fù měi zhí。
shì shì kùn zhōu xiàn,
chù yǒu gù xiáo qī。
chī cí ruò zuǎn zǔ,
càn làn jǐn chéng pǐ。
fú shàn yí yù hòu,
chóu láo dāng rèn yì。
cāng tiān bù kě wèn,
dé zǐ xuán shāng shī。
jūn huái wèi néng wèi,
wǒ hèn yì yún jī。
mèng chūn sāng hái nv̌,
réng yàn pū yǔ zhí。
ā shēn bìng guān nú,
liǎng ér zhòng suǒ xī。
fāng qī jí tiáo chèn,
rù xué xiāng yòu yè。
tíng tíng zhī fāng yán,
wēn wēn yù zhēn lì。
súi xíng cāo jī zhàng,
huò kě nòng wén bǐ。
yī yǐ shì kē dì,
yī yǐ sì zāng huò。
yún hú jù yāo zhé,
xiāng qù bù bǎi rì。
hái nv̌ bù shén tòng,
cháng bù shì qí lì。
chū jí rěn zhé qì,
mìng yì héng jiē jī。
zhōng yān mò jìu yào,
wǎng fù bù cí zé。
juān juān jìng xìu shuǎng,
méi mù yóu zài dí。
shāng xīn zhí yīn bǎo,
chén ní wū hóng bì。
fù āi yóu qiáng fàn,
mǔ dào bù ān xí。
shì zhí lv̌ tài shǐ,
wèi wǒ yì bàng qì。
qú zǐ sùi sān sāng,
yuān zōu láo luǎn yì。
yóu jiē zhōng shāng nv̌,
chī xìu yǐ néng cì。
wú ér xìng cún èr,
huái bào ruò kě shì。
pí liè bù hǎo xué,
shāo lìng sòng nèi zé。
jūn chéng kuàng dá shì,
bēi lèi mò pín dī。
dǎo shén míng shān diān,
zhì qiè jū cè shì。
zhù zuò tāng bǐng hùi,
rén zùi jǐu yī shí。
《和王师鲁哭子诗廿七韵》 作者简介
宋褧(1294-1346), 字显夫,大都宛平(今属北京市)人。泰定元年(1324)进士,授秘书监校书即,改翰林编修。后至元三年(1337)累官监察御史,出佥山南宪,改西台都事,入为翰林待制,迁国子司业,擢翰林直学士,兼经筵讲官。卒赠范阳郡侯,谥文清。著有《燕石集》。延佑中,挟其所作诗歌,从其兄本(字诚夫)入京师,受到元明善、张养浩、蔡文渊、王士熙方等学者的慰荐。至治元年(1321),兄诚夫登进士第一,后三年(1324)显夫亦擢第,出于曹元用、虞集、孛术鲁翀之门,时士论荣之。