"出银台" 诗句出自元代诗人宋褧《水调歌头 寄诚夫兄在江南作时兄在史馆校雠先朝实录》
shǔi diào gē tóu jì chéng fū xiōng zài jiāng nán zuò shí xiōng zài shǐ guǎn xiào chóu xiān zhāo shí lù
dēng chē jìu cháng lù,
xiǎo rì zhào huáng zhōu。
fēng chūi zǐ jīng huā luò,
nà gèng bié lí yōu。
zhǐ chǐ tiān nán dì běi,
xiǎng xiàng yún chuāng wù gé,
rén zài gǔ yíng zhōu。
fěn bǐ xiào shū bà,
wū mào fú chén yóu。
chū yín tái,
xīn hào hào,
sī yōu yōu。
rén jiān wàn shì gū zhì,
shí yì sù fēng hóu。
shōu shí jīn luán yí shì,
jì qǔ yù hú qīng huà,
cǐ wài fù hé qíu。
xūn yè hǎo kàn jìng,
lv̀ bìn bù jìn qīu。
宋褧(1294-1346), 字显夫,大都宛平(今属北京市)人。泰定元年(1324)进士,授秘书监校书即,改翰林编修。后至元三年(1337)累官监察御史,出佥山南宪,改西台都事,入为翰林待制,迁国子司业,擢翰林直学士,兼经筵讲官。卒赠范阳郡侯,谥文清。著有《燕石集》。延佑中,挟其所作诗歌,从其兄本(字诚夫)入京师,受到元明善、张养浩、蔡文渊、王士熙方等学者的慰荐。至治元年(1321),兄诚夫登进士第一,后三年(1324)显夫亦擢第,出于曹元用、虞集、孛术鲁翀之门,时士论荣之。