“双龙之渊气杳微”这段文字出自哪里?

上一句:须臾缓步行委蛇

“双龙之渊气杳微”出自宋代诗人包恢的诗句: 《赵宗判请游岩溪》

下一句:进前宿云云欲迷

"双龙之渊气杳微" 诗句出自宋代诗人包恢《赵宗判请游岩溪》

三山来由北岩溪三十里近何崛奇
地辟天开几千期神藏鬼秘人莫窥
竹溪黄溪何派支太白子厚名始垂
未知此溪发其谁河潢自天磐石资
含霜夺日森旌麾岩电银海增双辉
出千古秘此一时潭间归来为发挥
宝藏骤兴福所希溪宜有灵潜自嗤
非公遇我我遇伊昔无今始有己知宜为知己加护持
成鼎可绝魅与魑游骑可驰骥与骐
两山插天天犹低如城夹地地莫巘
混混中间流天池往来深藏龙与螭
巨石万状磊不羁奇木万种名莫推
始度石梁堂少栖方见主人心远而
此身恍在何天涯非人间世如惊疑
须臾缓步行委蛇双龙之渊气杳微
进前宿云云欲迷叠嶂高张熊虎旗
凫潀石门互变移翠密玉练冰雪飞壁立万仞文公题
愈上愈高青云齐书堂屹立天然基
如有千岩万壑姿一览俱尽无纤遗主人惠我何多为
时方六月三伏期但觉清冷生冰肌
清境清赏何加兹更醉似酒醇不醨
饱水饱石浑不饥更饱一德充肝脾
大帅如古刺史规溪变为好政可追
仆如柳了有许疵溪改为愚尝自悲
主人爱客忘尊卑畏日与彼爱日晖
洒然执热清风吹洗尽尘襟无毫釐
主人昔年咏浴沂盈科放海川之师
源流素蓄万顷陂傅岩磻溪隐未宜
高冈凤合朝阳曦猿鹤知主无催归
欲羡形容无好辞斐然狂简嗟非诗

zhào zōng pàn qǐng yóu yán xī
sān shān lái yóu běi yán xī,
sān shí lǐ jìn hé jué qí。
dì pì tiān kāi jī qiān qī,
shén cáng gǔi mì rén mò kūi。
zhú xī huáng xī hé pài zhī,
tài bái zǐ hòu míng shǐ chúi。
wèi zhī cǐ xī fā qí shúi,
hé huáng zì tiān pán shí zī。
hán shuāng duó rì sēn jīng hūi,
yán diàn yín hǎi zēng shuāng hūi。
chū qiān gǔ mì cǐ yī shí,
tán jiān gūi lái wèi fā hūi。
bǎo cáng zòu xīng fú suǒ xī,
xī yí yǒu líng qián zì chī。
fēi gōng yù wǒ wǒ yù yī,
xī wú jīn shǐ yǒu jǐ zhī,
yí wèi zhī jǐ jiā hù chí。
chéng dǐng kě jué mèi yǔ chī,
yóu qí kě chí jì yǔ qí。
liǎng shān chā tiān tiān yóu dī,
rú chéng jiā dì dì mò yǎn。
hùn hùn zhōng jiān líu tiān chí,
wǎng lái shēn cáng lóng yǔ chī。
jù shí wàn zhuàng lěi bù jī,
qí mù wàn zhǒng míng mò tūi。
shǐ dù shí liáng táng shǎo qī,
fāng jiàn zhǔ rén xīn yuǎn ér。
cǐ shēn huǎng zài hé tiān yá,
fēi rén jiān shì rú liáng yí。
xū yú huǎn bù xíng wěi shé,
shuāng lóng zhī yuān qì yǎo wēi。
jìn qián sù yún yún yù mí,
dié zhàng gāo zhāng xióng hǔ qí。
fú cóng shí mén hù biàn yí,
cùi mì yù liàn bīng xuě fēi,
bì lì wàn rèn wén gōng tí。
yù shàng yù gāo qīng yún qí,
shū táng yì lì tiān rán jī。
rú yǒu qiān yán wàn hè zī,
yī lǎn jù jǐn wú xiān yí,
zhǔ rén hùi wǒ hé duō wèi。
shí fāng lìu yuè sān fú qī,
dàn jué qīng lěng shēng bīng jī。
qīng jìng qīng shǎng hé jiā zī,
gèng zùi sì jǐu chún bù lí。
bǎo shǔi bǎo shí hún bù jī,
gèng bǎo yī dé chōng gān pí。
dà shuài rú gǔ cì shǐ gūi,
xī biàn wèi hǎo zhèng kě zhūi。
pū rú lǐu le yǒu xǔ cī,
xī gǎi wèi yú cháng zì bēi。
zhǔ rén ài kè wàng zūn bēi,
wèi rì yǔ bǐ ài rì hūi。
sǎ rán zhí rè qīng fēng chūi,
xǐ jǐn chén jīn wú háo lí。
zhǔ rén xī nián yǒng yù yí,
yíng kē fàng hǎi chuān zhī shī。
yuán líu sù xù wàn qǐng bēi,
fù yán pán xī yǐn wèi yí。
gāo gāng fèng hé zhāo yáng xī,
yuán hè zhī zhǔ wú cūi gūi。
yù xiàn xíng róng wú hǎo cí,
fěi rán kuáng jiǎn jiē fēi shī 。

包恢

包恢(1182-1268),字宏父,一字道夫,号宏斋,宋建昌南城(今属江西)人。刑部尚书。以廉吏,政绩显著著称,同时他也是文学批评家。

Processed in 0.106853 Second , 221 querys.