“殿无闲时”这段文字出自哪里?

上一句:在圣政纪云

“殿无闲时”出自唐代诗人来鹄的诗句: 《圣政纪颂》

下一句:廷无旷日

"殿无闲时" 诗句出自唐代诗人来鹄《圣政纪颂》

三皇不书五帝不纪
有圣有神风销日已
何教何师生来死止
无典无法顽肩奡比
三皇实作五帝实治
成天造地不昏不圯
言得非排文得圣齿
表表如见者莫若乎史
是知朴绳休结正简斯若
君诰臣箴觚编毫络
前书后经规善鉴恶
国之大章如何寝略
呜呼!
贞观多吁
永徽多俞
廷日发论殿日发谟
牙孽不作鸟鼠不除
论出不盖谟行不纡
楹然史臣蛇然史裾
瞠瞠而视逶逶而窭
翘笔当面决防纳污
不梏尔智不息我愚
执言直注史文直敷
故得粲粲朝典落落廷謇
圣牍既多尧风不浅
颂编坦轴君出臣显
若俨见旒若俯见冕
无闲殿旷廷无尸安素宴
三皇不亡五帝不翦
太宗得之史焉斯展
暨乎后相图身天子专问
我独以言史不得近
丘明见嫌倚相在摈
秉笔如今随班不进
班退史归惘然畴依
奏问莫睹嘉谟固稀
取彼诰命禄为国肥
炯哉时皇言必成章
德宣五帝道奥三皇
如何翌臣嚵肉嗜fI.觜距磨抉楅衡拘长
控截僚位占护阳光
垣私藩已远史廋唐
俾德音嘉访默缩暗亡
咽典噤法盖圣笼昌
曷以致此史文不张
后必非笑将来否臧
谓乎殿空扆逸朝懵廷荒
不知奸蔽文失汪洋
有贞观业有永徽纲
亦匿匪见亦寝匪彰
赖有后臣斯言不佞
伊尹真心太甲须圣
事既可书史何不命
乃具前欺大陈不敬
曰逐史之喻请以物并
且十夫树杨一夫欲竞
栽既未牢摒岂能盛!
帝业似栽
逐史似摒
穆宗怃然若疚若bM.昔何臣斯隐我祖正
不传亲问不写密诤
孰示来朝以光神政
由是天呼震吸征奔召急
史题笔来叱廷而入
端耳抗目不撝不挹
獬豸侧头螭虬摆湿
握管绝怡当殿而立
君也尽问臣也倒诚
磊磊其事镗镗其声
大何不显细何不明
语未绝绪史已录成
谓之何书以政纪名
伊纪清芳可昭典坟
古师官鸟昔圣官云
方之我后录里书分
录有君法书有君文
君法君文在圣政纪云
殿无闲时廷无旷日
云诹波访倦编刓笔
君劬臣劳上讨下述
惟勤惟明在圣政纪出
至德何比至教焉如?
孰窥孰测
外夷内储
谓君有道乎,臣有谟欤?
有道有谟,在圣政纪书
一体列秩同力翼戴
祈福去邪绝防无碍
国章可披唐文可爱
善咨不偷嘉论不盖
不偷不盖在圣政纪载
谅夫!
总斯不朽
可悬魏阙
愚得是言非讪非伐
实谓医臣浑沌开君日月
妖物雰死天文光发
惟我之有颂兮奚斯跃而董狐蹶

shèng zhèng jì sòng
sān huáng bù shū,
wǔ dì bù jì。
yǒu shèng yǒu shén,
fēng xiāo rì yǐ。
hé jiào hé shī,
shēng lái sǐ zhǐ。
wú diǎn wú fǎ,
wán jiān ào bǐ。
sān huáng shí zuò,
wǔ dì shí zhì。
chéng tiān zào dì,
bù hūn bù yí。
yán dé fēi pái,
wén dé shèng chǐ。
biǎo biǎo rú jiàn zhě,
mò ruò hū shǐ。
shì zhī pò shéng xīu jié,
zhèng jiǎn sī ruò。
jūn gào chén zhēn,
gū biān háo luò。
qián shū hòu jīng,
gūi shàn jiàn è。
guó zhī dà zhāng,
rú hé qǐn lvè。
wū hū !
zhēn guān duō xū,
yǒng hūi duō yú。
tíng rì fā lùn,
diàn rì fā mó。
yá niè bù zuò,
niǎo shǔ bù chú。
lùn chū bù gài,
mó xíng bù yū。
yíng rán shǐ chén,
shé rán shǐ jū。
chēng chēng ér shì,
wēi wēi ér jù。
qiáo bǐ dāng miàn,
jué fáng nà wū。
bù gù ěr zhì,
bù xī wǒ yú。
zhí yán zhí zhù,
shǐ wén zhí fū。
gù dé càn càn zhāo diǎn,
luò luò tíng jiǎn。
shèng dú jì duō,
yáo fēng bù qiǎn。
sòng biān tǎn zhóu,
jūn chū chén xiǎn。
ruò yǎn jiàn líu,
ruò fǔ jiàn miǎn。
wú xián diàn kuàng tíng,
wú shī ān sù yàn。
sān huáng bù wáng,
wǔ dì bù jiǎn。
tài zōng dé zhī,
shǐ yān sī zhǎn。
jì hū hòu xiāng tú shēn,
tiān zǐ zhuān wèn。
wǒ dú yǐ yán,
shǐ bù dé jìn。
qīu míng jiàn xián,
yǐ xiāng zài bìn。
bǐng bǐ rú jīn,
súi bān bù jìn。
bān tùi shǐ gūi,
wǎng rán chóu yī。
zòu wèn mò dǔ,
jiā mó gù xī。
qǔ bǐ gào mìng,
lù wèi guó féi。
jiǒng zāi shí huáng,
yán bì chéng zhāng。
dé xuān wǔ dì,
dào ào sān huáng。
rú hé yì chén,
chán ròu shì f I . zī jù mó jué,
bì héng jū cháng。
kòng jié liáo wèi,
zhān hù yáng guāng。
yuán sī fán yǐ,
yuǎn shǐ sōu táng。
bǐ dé yīn jiā fǎng,
mò suō àn wáng。
yān diǎn jìn fǎ,
gài shèng lóng chāng。
hé yǐ zhì cǐ,
shǐ wén bù zhāng。
hòu bì fēi xiào,
jiāng lái fǒu zāng。
wèi hū diàn kōng yǐ yì,
zhāo měng tíng huāng。
bù zhī jiān bì,
wén shī wāng yáng。
yǒu zhēn guān yè,
yǒu yǒng hūi gāng。
yì nì fěi jiàn,
yì qǐn fěi zhāng。
lài yǒu hòu chén,
sī yán bù nìng。
yī yǐn zhēn xīn,
tài jiǎ xū shèng。
shì jì kě shū,
shǐ hé bù mìng。
nǎi jù qián qī,
dà chén bù jìng。
yuē zhú shǐ zhī yù,
qǐng yǐ wù bìng。
qiě shí fū shù yáng,
yī fū yù jìng。
zāi jì wèi láo,
bìng qǐ néng shèng !
dì yè sì zāi,
zhú shǐ sì bìng。
mù zōng wǔ rán,
ruò jìu ruò b M . xī hé chén sī,
yǐn wǒ zǔ zhèng。
bù chuán qīn wèn,
bù xiě mì zhēng。
shú shì lái zhāo,
yǐ guāng shén zhèng。
yóu shì tiān hū zhèn xī,
zhēng bēn zhào jí。
shǐ tí bǐ lái,
chì tíng ér rù。
duān ěr kàng mù,
bù hūi bù yì。
xiè zhì cè tóu,
chī qíu bǎi shī。
wò guǎn jué yí,
dāng diàn ér lì。
jūn yě jǐn wèn,
chén yě dǎo chéng。
lěi lěi qí shì,
tāng tāng qí shēng。
dà hé bù xiǎn,
xì hé bù míng。
yǔ wèi jué xù,
shǐ yǐ lù chéng。
wèi zhī hé shū,
yǐ zhèng jì míng。
yī jì qīng fāng,
kě zhāo diǎn fén。
gǔ shī guān niǎo,
xī shèng guān yún。
fāng zhī wǒ hòu,
lù lǐ shū fēn。
lù yǒu jūn fǎ,
shū yǒu jūn wén。
jūn fǎ jūn wén,
zài shèng zhèng jì yún。
diàn wú xián shí,
tíng wú kuàng rì。
yún zōu bō fǎng,
juàn biān wán bǐ。
jūn qú chén láo,
shàng tǎo xià shù。
wéi qín wéi míng,
zài shèng zhèng jì chū。
zhì dé hé bǐ,
zhì jiào yān rú ?
shú kūi shú cè,
wài yí nèi chǔ。
wèi jūn yǒu dào hū,
chén yǒu mó yú ?
yǒu dào yǒu mó,
zài shèng zhèng jì shū。
yī tǐ liè zhì,
tóng lì yì dài。
qí fú qù xié,
jué fáng wú ài。
guó zhāng kě pī,
táng wén kě ài。
shàn zī bù tōu,
jiā lùn bù gài。
bù tōu bù gài,
zài shèng zhèng jì zài。
liàng fū !
zǒng sī bù xǐu,
kě xuán wèi què。
yú dé shì yán,
fēi shàn fēi fá。
shí wèi yì chén hún dùn,
kāi jūn rì yuè。
yāo wù fēn sǐ,
tiān wén guāng fā。
wéi wǒ zhī yǒu sòng xī,
xī sī yuè ér dǒng hú jué。

来鹄

来鹄(?-883),即来鹏(《全唐诗》作来鹄),唐朝诗人,豫章(今江西南昌市)人。相传来鹏家宅在南昌东湖徐孺子亭边,家贫,工诗,曾自称“乡校小臣”,隐居山泽。师韩柳为文,大中(847-860)咸通(860- 874》间,才名籍甚。举进士,屡试落第。乾符五年(878)前后,福建观察使韦岫召入幕府,爱其才,欲纳为婿,未成。广明元年(880)黄巢起义军攻克长安后,鹏避游荆襄。

Processed in 0.213434 Second , 205 querys.