“鼓角声振振”这段文字出自哪里?

上一句:俄而江北岸

“鼓角声振振”出自清代诗人方文的诗句: 《癸卯三月十九日润州客舍同潘江如小饮述怀四十韵》

下一句:君先挈妻子

"鼓角声振振" 诗句出自清代诗人方文《癸卯三月十九日润州客舍同潘江如小饮述怀四十韵》

gǔi mǎo sān yuè shí jǐu rì rùn zhōu kè shè tóng pān jiāng rú xiǎo yǐn shù huái sì shí yùn
yǔ jūn dìng jiāo chū,
nǎi zài yǐ yǒu chūn。
shì shí yáng gùi zhú,
kāi fǔ jīng jiāng bīn。
qí xìng pǒ hǎo kè,
kè lái duō jùn mín。
shǐ xíng jì wàn sòng,
cái huá gèng qīng xīn。
rì xī zào jūn lú,
pī huō rèn tiān zhēn。
jūn yóu dǔ ài wǒ,
xiāng dùi dàn hán pín。
sī yōu nán guó luàn,
jí jí móu yǐn lún。
yáo zhǐ yīng dòu hú,
shǔi xiāng fēng sú chún。
cóng wú bīng xiǎn huàn,
lè bǐ yú qiáo rén。
sān yuè shí jǐu rì,
xiān huáng zhī jì chén。
tóng dēng běi gù shān,
yǎng shǒu hào cāng mín。
yě lǎo huò jiàn lián,
zhāo shì fǎn jiàn tián。
é ér jiāng běi àn,
gǔ jiǎo shēng zhèn zhèn。
jūn xiān qiè qī zǐ,
hú cūn yī suǒ qīn。
wǒ yì xié xiǎo fù,
zhūi súi wèi bǐ lín。
cǐ dì jì yōu pì,
kě yǐ cháng chúi lún。
jūn fù yǒu yuǎn tú,
shè wǒ yóu yuè mǐn。
sān sùi shǐ gūi lái,
dào lù lí bǎi tún。
wǒ shì wú suǒ wèi,
mài bǔ rùn chéng yīn。
yī jiàn xǐ yù kuáng,
máo wū gòng xiāo chén。
céng jiāng mài bǔ qián,
mǎi jǐu zùi qiān xún。
wú hé jiāng shàng bié,
dōng xī gè fēng chén。
dàn zhǐ shí èr nián,
jiǒng ruò wú yǔ qín。
jǐ hài huáng hé biān,
xiè hòu yí yǒu shén。
yīn guò fàn shēng zhái,
lián chuáng huà jīng xún。
zèng dá fēi yī piān,
xiāng qī bǎo sōng yún。
bié hòu yòu wǔ zài,
wén jūn jiā yì pín。
tián yuán bèi qīn duó,
fù shùi yóu zài shēn。
jì jū huāng shān zhōng,
qī zǐ xíng fù xīn。
gǔi mǎo chūn sān yuè,
jīng jiāng zhòng wèn jīn。
wéi zhōu jí xiāng fǎng,
qí qióng guǒ wú lún。
diān máo zhǒng zhǒng bái,
yán miàn hēi qiě cūn。
pò mào yǔ bì yī,
hé jiǎn bǎi jié chún。
kuàng dāng shí jǐu rì,
yán zhī bí suān xīn。
réng wǎng běi gù shān,
luàn shí mí jīng zhēn。
lv̌ rén bù gǎn shàng,
yī tòng hé yáo shēn。
shì xī fǎn wǒ yù,
hū tóng cǎi jiāng pín。
qǔ jǐu lèi dēng qián,
xīn qū nán jù chén。
húi sī niàn nián shì,
wǎng rú mèng zhōng yīn。
yè bàn zuò cǐ shī,
lóng zhōng lèi zhān jīn。

方文

方文(1612---1669)字尔止,号嵞山,原名孔文,字尔识,明亡后更名一耒,别号淮西山人、明农、忍冬,安徽安庆府桐城人,今桐城市区凤仪里人。方大铉长子。明末诸生,入清不仕,靠游食、卖卜、行医或充塾师为生,与复社、几社中人交游,以气节自励。方文之诗前期学杜,多苍老之作;后期专学白居易,明白如话,长于叙事,早年与钱澄之齐名,后与方贞观、方世举并称“桐城三诗家”,著有《嵞山集》。

Processed in 0.419402 Second , 215 querys.