"乍亭亭、红桥玉笛" 诗句出自清代诗人龚鼎孳《贺新郎 其七 代人赠别》
《贺新郎 其七 代人赠别》 拼音标注
hè xīn láng qí qī dài rén zèng bié
rén yǔ qīu yún juàn。
zhà tíng tíng 、 hóng qiáo yù dí,
lǐu sī yáng qiǎn。
luō shàn liàn qún hé xiàn lèi,
jīn xī bèi dēng tōu xuàn。
bō bù jǐn 、 wǔ sī chóu chóng。
cǐ bié jìng wú hún kě duàn,
xiào xiāo hún,
liǎng zì yán qíng qiǎn。
fāng cǎo wài,
cùi píng zhǎn。
tiān yá húi wàng shuāng xīng xiǎn。
yì wén gē 、 zhēn zhū chéng chuàn,
bǐng jīn róng biǎn。
lián mù jī fān huā wù zhòng,
fèi shā hú má quǎn。
jīn ér hòu 、 wú qí zhī miǎn。
ruò xǔ dū tíng xié shǒu qù,
jǐn lín qióng 、 jǐu zhài jiāng qíu diǎn。
xiāng shùi xìu,
mò qīng jiǎn。
《贺新郎 其七 代人赠别》 作者简介
龚鼎孳生于1615年,殆于1673年。字孝升,因出生时庭院中紫芝正开,故号芝麓,谥端毅。安徽合肥人。与吴伟业、钱谦益并称为“江左三大家”。崇祯七年(1634年)进士,龚鼎孳在兵科任职,前后弹劾周延儒、陈演、王应熊、陈新甲、吕大器等权臣。明代谏官多好发议论,擅于弹劾别人。龚鼎孳在明亡后,可以用“闯来则降闯,满来则降满”形容。气节沦丧,至于极点。风流放荡,不拘男女。在父亲去世奔丧之时尤放浪形骸,夜夜狂欢。死后百年,被满清划为贰臣之列。著有《定山堂文集》、《定山堂诗集》和《诗余》,后人另辑有《龚端毅公奏疏》、《龚端毅公手札》、《龚端毅公集》等。