"环佩鸣琅球" 诗句出自宋代诗人范祖禹《四月三十日慈孝寺山亭席上次韵经父舍人送子》
sì yuè sān shí rì cí xiào sì shān tíng xí shàng cì yùn jīng fù shè rén sòng zǐ
qù nián shǐ hé dōng,
yǐn jiàn tiān shǐ qīu。
jīn nián shǐ hé běi,
fù zuò xiāo sì yóu。
kùi wǒ yàn jū xī,
sòng gōng pín àn zhōu。
yōng róng yuān lù liè,
huán pèi míng láng qíu。
qǐ zhī qín tú yù,
yǔ guó yáng wáng xīu。
bì rú guǒ shì kǒu,
ān wèn lí yǔ líu。
cǐ xíng gōng míng hùi,
kěn shǐ sùi yuè líu。
zài jǐu dū mén jiàn,
xíng dāng yà gūi zhōu 。
范祖禹(1041-1098),字淳甫(淳,或作醇、纯,甫或作父),一字梦得,汉族,成都华阳人。生于宋仁宗康定二年,卒于哲宗元符元年,终年五十八岁。著名史学家,“三范修史”之一。祖禹著《唐鉴》十二卷,《帝学》八卷,《仁宗政典》六卷;而《唐鉴》深明唐三百年治乱,学者尊之,目为唐鉴公。《宋史本传》又著文集五十五卷,《宋史艺文志》并行于世。