"萦回窈窕廓以容" 诗句出自宋代诗人廖刚《次韵和吴济仲见赠长篇》
我有茆庐傍林麓,负溪映光千顷绿。
灵峰钟磬敞金莲,绝涧松篁泻寒玉。
萦回窈窕廓以容,正可标名取盘谷。
肥鱼香稻不须致,苦恨风悲无静木。
霜蒲易折柳经秋,萧飒鬓毛眵两目。
闲云不雨空出岫,谩说幽兰自芬馥。
低回还笑杜陵老,尧舜君民厚风俗。
青萍飞跃凤鸣翔,要待乾旋坤转轴。
只今舆马非我事,拄杖芒鞋巾一幅。
时时照弄摩尼珠,金色祥云满天竺。
年龄亦复惊晼晚,不暇栽松惟种菊。
清冷池上景物新,幸得君诗三反读。
向来巳分得奇祸,岂料更容侥静福。
天光下济诏语温,未遣安丰惭考叔。
市朝宗古恶风波,公棹惟怜初不欲。
经营蛙角嚇腐鼠,往往竟同蛾赴烛。
须知幻境本来空,况乃隙驹光景促。
逍遥物外复何疑,苟简场中无自足。
昨宵星月蘸虚碧,行散绕堤方恨独。
朅来共语君勿迟,想见风尘厌追逐。
《次韵和吴济仲见赠长篇》 拼音标注
cì yùn hé wú jì zhòng jiàn zèng cháng piān
wǒ yǒu mǎo lú bàng lín lù,
fù xī yìng guāng qiān qǐng lv̀。
líng fēng zhōng qìng chǎng jīn lián,
jué jiàn sōng huáng xiè hán yù。
yíng húi yǎo tiǎo kuò yǐ róng,
zhèng kě biāo míng qǔ pán gǔ。
féi yú xiāng dào bù xū zhì,
kǔ hèn fēng bēi wú jìng mù。
shuāng pú yì zhé lǐu jīng qīu,
xiāo sà bìn máo chī liǎng mù。
xián yún bù yǔ kōng chū xìu,
mán shuō yōu lán zì fēn fù。
dī húi huán xiào dù líng lǎo,
yáo shùn jūn mín hòu fēng sú。
qīng píng fēi yuè fèng míng xiáng,
yào dài gān xuán kūn zhuǎn zhóu。
zhǐ jīn yú mǎ fēi wǒ shì,
zhǔ zhàng máng xié jīn yī fú。
shí shí zhào nòng mó ní zhū,
jīn sè xiáng yún mǎn tiān zhú。
nián líng yì fù liáng wǎn wǎn,
bù xiá zāi sōng wéi zhǒng jú。
qīng lěng chí shàng jǐng wù xīn,
xìng dé jūn shī sān fǎn dú。
xiàng lái sì fēn dé qí huò,
qǐ liào gèng róng jiǎo jìng fú。
tiān guāng xià jì zhào yǔ wēn,
wèi qiǎn ān fēng cán kǎo shū。
shì zhāo zōng gǔ è fēng bō,
gōng zhuō wéi lián chū bù yù。
jīng yíng wā jiǎo xià fǔ shǔ,
wǎng wǎng jìng tóng é fù zhú。
xū zhī huàn jìng běn lái kōng,
kuàng nǎi xì jū guāng jǐng cù。
xiāo yáo wù wài fù hé yí,
gǒu jiǎn cháng zhōng wú zì zú。
zuó xiāo xīng yuè zhàn xū bì,
xíng sàn rào dī fāng hèn dú。
qiè lái gòng yǔ jūn wù chí,
xiǎng jiàn fēng chén yàn zhūi zhú。
《次韵和吴济仲见赠长篇》 作者简介
廖刚(1070-1143),字用中,号高峰居士,北宋顺昌谟武人。少时从学理学家杨时,成就了廖刚“道南高弟,绍兴名臣”的美名。廖刚一生亲历两朝荣辱兴衰,历任刑部侍郎、御史中丞、工部尚书。他持身立朝,忧国爱民,对外力主抗敌御侮、对内全力慰抚百姓;他刚正不阿,忠直抗言,令蔡京、秦桧等奸邪沮气。廖刚的精神和品格名重于天下,名扬于千古,为世代所赞颂。